share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Giữa Sài Gòn mưa thu nhớ một hè Vũng Tàu biển xanh phượng đỏ


ADVERTISEMENT

Theo lịch thì đã sang thu từ lâu, mà đến nay Sài Gòn mới nghe ra hơi thở của mùa. Những cơn mưa chiều rỉ rả giờ tan tầm, những cơn mưa đêm đến muộn khiến không khí mỗi sớm mát mẻ hơn. Những giờ tan tầm lao mình vào mưa và dòng xe tấp nập, giữa đất trời một màu xám xịt, tôi lại nhớ đến những ngày giữa hè rực nắng rong ruổi trên cung đường phượng đỏ biển xanh Vũng Tàu.

Những ngày hè rực nắng rong ruổi trên cung đường phượng đỏ biển xanh ở Vũng Tàu

Hồi đó, đọc một cuốn sách, người ta bảo rằng mùa hè thích hợp để làm một điều gì đó hơn mà mãi ủ ê trong phòng. Vậy nên tranh thủ vài ngày cuối tuần, chúng tôi lại tranh thủ lên kèo một chuyến đi rong. 

Đã quá quen với những địa điểm check in nổi tiếng ở Vũng Tàu như Mũi Nghinh Phong, Bạch Dinh, Tượng Chúa giang tay, hay Ngọn hải đăng, chúng tôi không vội thăm thú khi đến nơi, mà ghé lại một quán cà phê Bãi Sau, thư thả nhâm nhi tách cà phê sáng bên biển. Gió biển sảng khoái thổi bay hết những vất vả dọc đường, một sáng cuối tuần đầy mới lạ cứ thế trôi qua.

Ngày hè thích hợp làm một điều gì đó hơn là mãi ủ ê trong phòng

Rời quán cà phê, chúng tôi có một bữa trưa ngon miệng với lẩu cá đuối đặc sản rồi đi tìm chỗ nghỉ. Không bạc đãi mình trong mấy ngày phiêu du ngắn ngủi, chúng tôi chọn thuê một căn hộ mini - dịch vụ khách sạn khá phổ biến ở Vũng Tàu để nghỉ ngơi. Với loại phòng này, tôi có thể tận hưởng mọi tiện ích như lúc ở nhà như: giặt giũ, nấu nướng rồi ra ban công hóng gió lộng, thưởng thức món ngon. Chuyến đi lần này sẽ không có những địa điểm phải đến, chỉ có những buổi tùy hứng chạy theo cái đẹp của biển biếc non xanh, ở đó nỗi thư thả sẽ đan kết thành tấm lưới thanh lọc hết những vướng bận thường nhật trong lòng.

Để cái đẹp của biển biếc non xanh thanh lọc hết những vướng bận trong lòng

Biển trời Vũng Tàu những ngày giữa hạ ấy trong lành lắm, biển trời hòa chung một sắc, giúp những khung hình của tôi có được sắc độ và trạng thái tuyệt vời không cần chỉnh sửa. 

Ráng chiều phản chiếu trên mặt biển khiến không gian như mở rộng thêm

Buổi chiều ngày đầu tiên, chúng tôi cởi giày, thong dong dạo biển. Cát ở Bãi Sau mịn quá, nước dâng lên, đọng lại trên cát một lớp nước như tấm gương phản chiếu đất trời. Không gian trong veo như được mở rộng thành hai chiều, tôi cứ mãi ngắm màu ráng chiều ánh lên tấm gương cát ấy. Ở biển có một sức mạnh diệu kỳ, khiến cho những tâm hồn tìm về nó cảm nhận được tự do, là loại cảm giác càng nhỏ bé, càng tự do. 

Vui vẻ với trò chơi ịn chân lên cát biển

Chúng tôi cứ mải mê ịn chân lên nền cát ẩm, nói chuyện dưới đất trên trời, và tự thấy mình lãng mạn như khung hình phim Hàn những năm chín mươi, hai ngàn vậy. Sự lãng mạn của riêng tôi, những trúc trắc của riêng đời tôi, với nhân vật chính là tôi trong bộ phim đời mình. Xa xa, mấy cô cậu nhỏ cầm thùng, xẻng đồ chơi hí hoáy xúc cát, cười đùa. Cuộc đời cô cậu cũng sẽ ghi dấu khoảnh khắc vui sướng đó cho đến nhiều năm về sau nữa.

Mấy đứa nhỏ vui vẻ chơi xúc cát

Dọc theo cung đường Bãi Sau, tôi hay bắt gặp một ngôi miếu tọa lạc trên một đảo gần bờ. Ấy là Miếu Bà trên đảo Hòn Bà thời Thủy Long thần nữ bảo vệ dân chài. Bình thường nước lớn, để đến được miếu phải đi thuyền vòng, vào những ngày triều hạ hiếm hoi sẽ lộ ra một lối nhỏ dẫn từ bờ biển vào miếu. 

Triều hạ lộ ra một cung đường dẫn đến Miếu Hòn Bà

Trùng hợp hôm tôi đến là ngày trăng rằm triều hạ, người dân nườm nượp theo lối bộ hành vào viếng thần. Ngước mặt nhìn lên, lủng lẳng mảnh trăng tròn treo trên đầu miếu. Tuy không phải là khoảnh khắc hy hữu, nhưng quang cảnh đó mang lại cho tôi nhiều bồi hồi và suy tư trong lòng. Cuộc sống bình dân dung dị, chiều chiều cả gia đình rủ nhau ra hóng biển, ngày rằm lại ngắm trăng, mắc võng ngang cây hóng gió. Ngày ngày, như vậy mà tận hưởng cuộc sống. Tôi nhìn thấy đó, thầm ghi khắc đó và cũng ước mơ cho mình.

Trăng treo đỉnh miếu

Tối, chúng tôi mua một ít hải sản và mấy lon bia lạnh ra ban công tìm chút gió đêm. Hải sản vùng biển tươi ngon không bàn cãi, bia ngon, gió mát, cuộc chuyện trò có tiếng cười trêu không dứt. Dưới ánh trăng đêm, thấp thoáng những đóm đỏ rực rải trên sườn núi bên cạnh. Tra định vị mới biết, ban công của chúng tôi nhìn ra đường lên đoạn hải đăng. Những ngày tất bật đi làm, xung quanh toàn những tòa nhà đô thị, chẳng hay ở góc biển này hoa phượng đã rực thắm chào hè. Vốn không định trước chốn thăm thú cho chuyến đi, nhưng chúng tôi đã biết ngày mai sẽ đi đâu rồi. Đi tìm hoa phượng.

Chúng tôi chịu khó dậy sớm và rạng sáng ngày thứ hai để ra biển ngóng chờ bình minh. Vẫn chọn hành lang bên trên Miếu Bà làm chốn đặt chân. Nơi đây cao, có tầm nhìn bao quát, thoáng đãng và dễ tìm. Không chờ đợi quá lâu từ lúc một vùng biển trời ươm vàng đến khi mặt trời từ biển nhô lên. Đã đi qua không biết bao lần bình minh và hoàng hôn trong đời, nhưng mỗi lần trải quan trời khắc đó vẫn thấy trân quý và cảm động. Cứ ngồi đó ngắm nghía chân trời, chẳng bận suy tư chi, chỉ để cái đẹp thâm ngấm vào tường tế bào mạch máu. 

Trước Miếu Bà có một lan can vãn cảnh rất đẹp và dễ tìm

Chu kỳ mặt trời mọc

Lúc ánh nắng đầu tiên xuyên tới và nền trời đã xán lạn, chúng tôi tranh thủ ra bãi tắm biển, nhân tiện nhặt một ít vỏ sò về trang hoàng hồ cá ở nhà. Lúc này nắng lên, trời vừa ấm, người đổ ra tắm biển rất đông. Bắt đầu một ngày từ sớm sẽ khiến ngày dài thêm.

Nhặt vỏ ốc về trang hoàng bể cá nè

Loay hoay một hồi trên bãi biển, chúng tôi về khách sạn thay đồ rồi dong xe đi tìm bữa sáng nhẹ với cháo lươn nước đậu rồi đến với cung đường hoa phượng lên Ngọn hải đăng.

Đi tìm hoa phượng

Khi ấy đương độ giữa hè, hoa phượng nở rộ như thắp lửa trên cây. Lửa phượng in trên nền trời xanh biếc, tương phản và tô bật lẫn nhau, vẫn là cho tôi những khung hình tuyệt vời không cần chỉnh sửa. Xa mái trường đã rất lâu, lãng quên nhiều ký ức tuổi học trò, lãng quên hoa phượng những lần cài đầu, kẹp vở. Lần này gặp gỡ với hoa, chúng tôi ôn lại nhiều câu chuyện ngây ngô thuở cắp sách đến trường, nghêu ngao vài lời ca hoa phượng. 

Lửa phượng in nền thiên thanh

Kết thúc lần về biển ngắn ngủi này với hình ảnh hoa phượng còn lưu luyến trong tâm can, chúng tôi chạy xe về thành phố lúc trời đổ nắng chiều. Và dù chẳng có hùng quan kỳ vĩ ở đây, nhưng tuổi trẻ nhiều cô độc hoang vu lại đọng thêm ký ức đẹp và tình cảm thân thiết ấm nồng. Ấy mới là ý nghĩa tôi kiếm tìm sau mỗi chuyến đi.

Điều gì đọng lại trong bạn sau mỗi chuyến đi?


ADVERTISEMENT