share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Hà Nội vào thu


ADVERTISEMENT

"Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội,
Mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió,
Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ,
Cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua.

Khi bạn ngồi ở Hồ Gươm lúc 3 giờ chiều, người vắng, đâu đó vang lên bài hát của Trịnh Công Sơn, vậy là bạn biết mùa thu đã về.

Có một mùa mà Hà Nội đẹp nhất, người ta gọi đó là mùa thu Hà Nội. Một mùa thu mà người đi xa Hà Nội bồi hồi mong ngóng trở về, một mùa thu mà những vị khách phương xa lại mong ước ngắm nhìn khi chưa một lần đến với mảnh đất Thăng Long ngàn năm văn hiến.

Bác bán hàng rong trên con đường vàng lá thu

Có lẽ chỉ có mình mùa thu, người Hà Nội mới nhận ra sự giao mùa mãnh liệt và rõ ràng đến thế, một sự giao mùa phải cảm nhận bằng tất cả các giác quan. Từ thị giác để ngắm nhìn sắc đỏ của lá, từ thính giác để ngửi mùi hương trong gió se, từ xúc giác để cảm nhận một sáng Hà Nội chớm lạnh sau những ngày nắng oi ả. Thu Hà Nội về…

Hồ Gươm tĩnh lặng và đẹp đến sững sờ. Hồ Gươm buổi chiều, ánh nắng như dát vàng trên mặt nước, lóng lánh một màu tươi đẹp. Rặng liễu nghiêng mình chải tóc xuống hồ, những hàng cây xanh tán lá xum xuê xòa xuống mặt nước đậm nét cổ kính. 

Cây là đà mặt nước Hồ Gươm

Mặt nước lóng lánh sắc trời

Những con đường cũng như tĩnh lặng và mộng mơ hơn nhờ màu vàng của những chiếc lá trên cành cũng như cũng đã rụng xuống mặt đường. Những mái nhà cổ như càng thêm cổ kính nhờ màu nắng vàng vương lên. Hồ Tây cũng như có một lớp khói sương ướp nắng mai màu bảng lảng. Cái màu vàng nhẹ nhàng của mùa thu nhiệt đới len lỏi qua từng ngóc ngách Hà Nội, chứ không phải vàng rực, vàng đỏ của mùa thu trời Âu mà ta thấy qua sách ảnh. Mùa thu Hà Nội còn đẹp bởi bầu trời.

Cây ngợp lá vàng

Những căn nhà cổ đượm vàng giữa mùa thu

Hồ Tây một chiều buông nắng

Bầu trời trong vắt, gợn những làn mây mỏng như tóc mai của người con gái, gợi cho người ta về bầu trời của một miền cổ tích xa thẳm. Ở màu thu ấy, người ta có thể dong xe đi khắp phố phường, chỉ để cảm nhận cái hương Hà Nội trong gió lành lạnh.

Bầu trời thu Hà NộI

Hà Nội sẽ chẳng còn một màu thu trọn vẹn nếu thiếu đi hương hoa sữa. Bài hát “Nhớ về Hà Nội” của nhạc sĩ Hoàng Hiệp chẳng từng viết “Nhớ phố Quang Trung đường Nguyễn Du những đêm hoa sữa thơm nồng”. Hà Nội ngày nay vẫn vậy, vẫn phố Quang Trung, đường Nguyễn Du ngập hương hoa sữa thơm nồng. Hương hoa sữa nồng nàn, như một cô gái trẻ cuồng nhiệt khi yêu. Cũng có lẽ vì hoa sữa, mà người ta bảo mùa thu là mùa của tương tư, là mùa của “tôi đang nhớ ai”. Ngửi mùi hoa sữa, người ta lắng lại đôi chút để cảm nhận một Hà Nội xưa, một Hà Nội cổ, thấy cuộc sống nhẹ nhàng mà thanh thản hơn, thấy lòng dịu dàng và yêu cuộc sống hơn. Chẳng ai biết từ bao giờ, hoa sữa, chính là đặc trưng cho sắc thu của mảnh đất kinh kỳ này.

Hoa sữa nở khắp tuyến đường Hà Nội

Mùa thu, Hà Nội không còn phân biệt thời gian nữa. Nét đẹp và nét lãng mạn cũng cứ thế nối tiếp nhau, mà chỉ cần ngồi xuống một góc phố, ngõ nhỏ nào của Hà Nội người ta đã có thể bắt được những nét tuyệt vời đó. Lòng người trầm lắng, lặng mình thưởng thức nét đẹp tinh tế, dịu dàng một năm mới có một lần.

Người Hà Nội dường như chậm rãi và thong thả hơn khi thu sang

“Hà Nội mùa thu, ôi xao xuyến lòng ta”

 


ADVERTISEMENT