share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Lang thang Sầm Sơn


ADVERTISEMENT

Sầm Sơn thường được biết đến như là một trong những bãi biển đông khách nhất mỗi dịp hè đến. Sự sôi động ở bãi biển, tiếng cười nói khắp nơi, dường như đang nhường lại cho tháng ba một sự tĩnh lặng kỳ lạ. Có một Sầm Sơn rất khác - Sầm Sơn của tháng ba.

Sầm Sơn là quê hương tôi, nơi có những bãi biển sóng đánh dạt dào, nơi tôi đã đến từ những ngày thơ bé. Người ta vẫn nói chơi “Sóng Sầm Sơn đánh tụt quần”. Người Thanh Hóa tôi đi xa, đi rất nhiều vùng biển khác nhau trên đất nước, nơi có những bãi biển cát trắng nước xanh đều không thể nào quên những con sóng mạnh mẽ cuồn cuộn bạc đầu kéo vào bờ cát nâu nắng gió. Sầm Sơn là vậy đấy. Đó thật sự là một bãi biển để tắm, để hòa mình vào dòng nước mát lạnh mà thiên nhiên ban tặng, để nhảy sóng, để cuốn trôi đi hết muộn phiền cùng biển mẹ.

Hơn cả một bãi biển, bạn có thể thử trải nghiệm cảm giác chạy xe trên những đồi thông, cảm nhận cái khí mát lành thoang thoảng mùi thơm và mùi gió biển trộn hòa. Bạn cũng có thể trèo lên những ngôi đền cao, chỉ để ngắm biển từ phía xa xăm ấy. Biển lúc ấy, bao la nhưng bình yên lắm.

Chỉ cách thành phố Thanh Hóa 15km, đi xe máy 15 phút tôi đã đến nơi. Hôm nay là ngày nắng hiếm hoi sau chuỗi ngày Bắc Trung Bộ chìm trong cái lạnh. Nước biển tháng 3 xanh ngắt, như phản chiếu bầu trời cuối xuân đầu hạ. Gió thổi lồng lộng mang hương biển bay ngang xa. Mỗi mùa hè, Sầm Sơn đón hàng ngàn lượt khách du lịch trong nước cũng như ngoài nước, lúc nào cũng đông đúc và nhộn nhịp. Chỉ có giây phút này, nó như đang “thong thả nghỉ ngơi” trước khi đón mùa hè tới. Sóng cũng thế mà nhẹ nhàng hẳn đi. Một Sầm Sơn rất khác ngày thường, yên bình và dịu dàng. 

Lác đác vài người trên bãi biển, người tranh thủ ngày nắng tắm biển, người đào nghêu, vài đứa trẻ lại nghịch cát. Tôi bước lên trên đồi cao, ngắm nhìn biển từ phía xa. Thấy đường chân trời xa tít mà lại gần. Đâu đó, những chuyến tàu ngư dân đang ra khơi đánh cá mà lòng chợt xôn xao. Những ngày biển mẹ lặng sóng, liệu ngày mai về thuyền họ có đầy cá không? 

Có những ngày, bỗng thèm những chuyến biển xa

Để mình chìm vào sự bao la bờ bến

Để tìm thấy sự bình yên không ai hiểu đến

Để những nỗi muộn phiền hóa nhẹ tênh...


ADVERTISEMENT