share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Nhắm mắt thấy Puluong


ADVERTISEMENT

Puluong ngày tôi đến.

Dịp cuối cuối tuần nọ, tôi đi Puluong.

Cảm nhận rõ ràng nhất của chuyến đi là: mệt.

Tôi vật vã leo lên dốc rồi lại bò trườn xuống dốc như một con gà lông vàng vì hết phòng, cả đoàn bị đẩy xuống cái nhà sàn xa quá, xe ô tô không đi vào được. Mỗi lần leo lên leo xuống ấy mồ hôi túa ra như tắm. Có lần, tôi “thông minh” lên, dùng “vật vã kế” xin được đi nhờ xe của anh trai bản sau đoạn đường trèo đèo lội suối thì đáng tiếc thay, ảnh vừa chở “cô gái rừng” này được 50m thì đến điểm hẹn. Xuống xe. Vừa quê vừa nhục.

Puluong không có chỗ chơi, không có chỗ lang thang đi ăn nhưng được cái Puluong đẹp và trong lành. Nơi đây có vẻ hợp với những gia đình muốn kiếm chỗ nghỉ dưỡng, lùa cả đàn con cháu tới, sớm đi bơi, phơi mình, đọc sách rồi ăn sáng.

Ô cửa sổ sớm mai thức dậy.

Bữa sáng ở Puluong, tôi ăn phở. Và nếu được chọn lại thì tôi sẽ ăn bánh mì trứng. Có thể do không quen với khẩu vị ở đây hoặc cách nấu hơi lạ mà phở rất khác so với bình thường. À, tất nhiên, đừng kén quá nếu bạn không đem theo đồ ăn vì đói sẽ chẳng có sức để đi bộ. Ngoài một bữa bắt buộc tại retreat, những bữa khác chúng tôi ăn ở thị trấn Cành Nàng. Không rõ anh trưởng nhóm kiếm được ở đâu quán ăn vừa ngon vừa rẻ, thịt rau đầy ắp làm đứa nào đứa nấy no lắc lư. Đi ăn ở xa có lẽ không phù hợp với gia đình nhưng nếu đi theo nhóm, lại di chuyển bẳng ô tô thì cũng tiện, vừa ăn ngon lại vừa thuận đường tham thú xung quanh. À, mà khi gọi đồ ăn ở đây, mấy cậu nhớ gọi vịt cổ lũng, món đặc sản của vùng.

Trong khu nghỉ dưỡng ở Puluong có một điểm thú vị là có rất nhiều xích đu và võng. Tôi không biết gọi võng đúng không vì nhìn nó như giường mà được treo lên trần nhà bằng dây thừng. Nằm, ngồi, chơi ở đó thích lắm, thoáng mát trong lành. Đôi khi tôi ước nhà cũng có mấy cái giường võng đung đưa như thế.

Ở Puluong, ngày tôi đến, trời đẹp và xanh. Sớm, tôi đi dạo một vòng trước khi mọi người tỉnh dậy. Thời gian ấy, lúa đang chín. Các chị em nhẹ nhàng nương theo những bậc thang vàng đem lúa về nhà. Tôi thẫn thờ ngồi bên bờ suối ngắm họ mãi. Nước suối mát lịm cũng chẳng làm mất đi cái sắc vàng tươi óng đang reo vui trong đầu.

Lúa gặt rồi nhưng màu vàng vẫn còn óng ánh.

Một điều hay ho khiến mọi người muốn tới Puluong vì ở đây có bể bơi “vô cực”, chụp ảnh sống ảo thì đỉnh nhất luôn, cảm giác như đang bay bổng, bơi lội giữa bầu trời ấy. Chúng tôi chạy qua bể bơi vào buổi sáng, nước mới được thay. Có một điều rất thú vị tôi đọc được là bể bơi này trước kia vốn là hồ cá của chủ nhà. Nước tràn từ bể xuống sẽ tưới tắm luôn cho những bậc thang lúa xanh màu. Mỗi tội tôi không biết bơi, hôm ấy cũng không ham hố chụp ảnh nên chẳng có bức hình duyên dáng, lồng lộn nào ở đó mang về.

Buổi chiều ở Puluong, các bạn có thể rủ nhau đi thác Hươu. Thật tiếc là hôm tôi tới đường vào thác đang được sửa lại. Mọi người đành phải rủ nhau đi chỗ khác chơi. May mắn thế nào lại có một con suối nhỏ, cả đám nhảy xuống vừa tắm vừa chơi như trẻ con lâu lâu mới được về quê vậy.

Buổi tối, cả đám lôi nhau chơi ma sói, gọi tên, uno... Chẳng hiểu đam mê kiểu gì mà anh em làm phát đến 1 2h sáng mới ngủ. Đi Puluong nhóm đông người cũng nhiều cái thú vị lắm. Có những lúc chúng ta có thể tách đoàn đi dạo, có những lúc tại tụ tập để chơi cùng nhau.

Chơi ma sói ở đây vui lắm. 

Nói rằng Puluong có đáng để đi không thì cũng khó. Nơi đây mới mẻ và cũng không lớn, loanh quanh một góc nép mình vào gió núi mây trời, lúa đồng bát ngát. Puluong giống những chân trời Bắc Việt bởi bầu không khí trong lành, bởi nương ruộng bậc thang khoảng vàng khoảng trắng bóng nước, bởi vài ba khóm hoa vun trồng hoặc tự phát, bởi những con suối nước mát thấm vào từng mảng da thịt, bởi một vài nơi đủ để chụp ảnh sống ảo nếu cần. Đấy, nếu vậy là đủ thì đi. Không kì vọng nhiều thì sẽ không bị chán.

Đi để ngày dài thêm và thấy đất trời rất rộng.

Đi thể thấy đời thật đẹp.


ADVERTISEMENT