share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Nhắn ai đi về miền đất phương Nam…


ADVERTISEMENT

“Trời xanh mây trắng soi dòng Cửu Long giang”...

Miền Tây trong ký ức của tôi quả nhiên là một nơi như vậy đó. Trời xanh ngắt điểm những đụn mây trắng tinh, có lúc rạch trên nền trời một đường thẳng băng từ ruộng lúa này tới cánh rừng khác. Miền Tây là một nơi nào đó, nhắc đến tên thôi cũng thấy thân thương, dù tôi, chỉ là một kẻ lữ hành từ đất Bắc.

Miền Tây là một nơi nào đó, nhắc đến tên thôi cũng thấy thân thương

Miền Tây trong ký ức của tôi

Tôi không đến miền Tây vào mùa nước nổi như người ta vẫn hay ca ngợi trên báo chí truyền thông. Miền Tây của tôi là vào ngày hạ nắng vàng ruộm trên những nẻo đường phù sa, mưa xối xả chẳng kể thời điểm nào trong ngày, bông súng bông sen chỉ còn thưa thớt, hay những vườn hoa Sa Đéc chẳng rộ như dịp Tết đến xuân về. Ấy vậy mà, chuyến đi cũng chẳng giảm bớt đi niềm vui, háo hức nào khi mà người ta đã thực sự cảm mến cái miền sông nước này.

Tôi không đến miền Tây mùa nước nổi

Thực sự cảm mến cái miền sông nước này

Mỗi tỉnh thành đi qua lại mang đến cho người ta cảm giác mới lạ, ví như ăn thỏa thích trái cây ở miệt vườn Long An, ghé vào Sóc Trăng ăn bún mắm, qua chợ nổi Cái Răng nghe í ới tiếng người mua kẻ bán, tới Bạc Liêu được ghé nhà vị công tử lừng lẫy một thời…

Bức ảnh vợ chồng công tử Bạc Liêu

Bún mắm tuyệt ngon

Bạn nhớ tới miền Tây bởi điều gì nhất? Những khu rừng ngập mặn, ba chìm bảy nổi vùng sông nước mênh mang, nhà nổi, chùa chiền, chợ trên sông, miệt vườn, hay hương sen thơm ngát? Quá nhiều thứ để kể về miền Tây, từ cảnh vật đẹp xinh cho tới cái phóng khoáng dễ thương của người dân xứ này.

Rừng tràm Trà Sư đất An Giang

Những ngôi chùa kiểu văn hóa Chăm

Tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ hồ hởi của người đàn ông - con cháu của nhà công tử Bạc Liêu khi đón một nhóm khách miền Bắc trẻ măng, quần áo cũng không lấy gì làm chỉn chu cho lắm ghé vào tham quan ngôi nhà đã có hàng trăm năm tuổi đời. Đôi mắt ông vẫn tràn trề hi vọng, mỗi khi nhắc đến quá khứ lẫy lừng của gia tộc thuở xưa, nụ cười hiền và kiên nhẫn giảng giải cho chúng tôi từng góc, từng đồ vật của căn nhà mà với ông nó quá đỗi thân thuộc.

Lênh đênh miền sông nước

Đất Mũi Cà Mau - cực Nam Tổ quốc

Tôi nhớ cả một buổi khuya, tiếng nhạc vẫn rình rang trong căn nhà nhỏ ở Năm Căn những điệu hò điệu lý nao lòng. Họ kêu mấy đứa chúng tôi vào ở cùng đặng sáng mai ra Đất Mũi sớm. Bà cô pha cà phê đen trong cái ly to tổ chảng, miệng kể những chuyện nhà chuyện cửa, chuyện làm ăn rồi hỏi thăm đủ thứ chuyện trên đời. Ông chú vẫn ngồi cười hiền bên đứa cháu nhỏ. Không phân biệt lớn bé, khách chủ, chúng tôi quây quần tựa như một gia đình.

Những năm tháng tươi đẹp miền Tây trong tôi

Đất phương Nam chân đi chẳng muốn về, còn người miền Tây, sao cứ khiến người ta thương…

“Cánh chim tung trời về đất phương Nam

Người xưa yêu dấu in hình thuở mang hương”


ADVERTISEMENT