share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Phú Quý - Viên ngọc xanh giữa đại dương (Kỳ 1)


ADVERTISEMENT

Trời trong xanh ,biển trong xanh
Mênh mông trời biển long lanh một màu

Ngồi gần 5 tiếng đồng hồ trên tàu Phú Quý Express, chúng tôi đã có mặt trên đảo Phú Quý những ngày cuối tháng 4 để chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoang sơ, huyền bí cũng như khám phá nét bình dị, thân thương của người dân xứ đảo.

Thích thú vì lần đầu tiên được đi tàu ra đảo

Ấn tượng đầu tiên của tôi khi vừa bước xuống tàu là cái nắng rát da cùng mùi hải sản tanh nồng xộc lên mũi. Đón chúng tôi đầu tiên ở mảnh đất này là anh cho thuê xe máy trong vùng, anh tận tình chỉ dẫn trạm xăng, các quán ăn nổi tiếng và đường về homestay của chúng tôi. Sự nhiệt tình vui vẻ của anh xua đi bao sự mệt mỏi vì chuyến hành trình khá dài của cả đoàn.

Nơi đầu tiên ghé thăm trên đảo là Đền thờ công chúa Bàn Tranh

Phú Quý còn quá hoang sơ, bởi ở đây bạn chỉ toàn nhìn thấy cây cối, biển trời, những con đường gồ ghề sỏi đá, đi khắp đảo sẽ thật khó để có thể tìm thấy một chiếc ô tô nào ở đây. Chúng tôi thích thú băng qua những con đường một bên là núi, một bên có thể phóng tầm mắt nhìn thật xa ra biển. Nước biển trong veo màu ngọc bích, nắng chiếu xuống ánh lên một màu lóng lánh như viên kim cương khổng lồ giữa biển xanh.

Nhìn đảo Phú Quý từ trên cao

Điều làm chúng tôi khá bất ngờ ở đây là nguồn nước ngọt vô cùng dồi dào. Khác với các vùng đảo nằm xa đất liền bao giờ cũng sống trong cảnh thấp thỏm, lo sợ cảnh thiếu nước ngọt, thì ở đây mọi mạch nước ngầm từ giếng đào của bà con trên đảo lại cho ra dòng nước ngọt lành, trong veo. Tôi bật cười với ý nghĩ, phải chăng nguồn nước ngọt lành ấy cũng làm cho cuộc sống người dân ở đây thoải mái hơn, con người trở nên hào sảng, thân thiện hơn.

Sự trang nghiêm nơi Linh Sơn Tự

Sau khi nghỉ ngơi, trưa đó chúng tôi đi khắp đảo, rồi ghé vào đền thờ công chúa Bàn Tranh bên đường. Giữa không gian yên lặng, tĩnh mịch ban trưa, nơi đây như trở nên linh thiêng và trang nghiêm hơn hẳn. Đứng giữa sân đền nhìn xung quanh đồi núi bao trùm, thấy một bức tượng Phật Bà Quan Âm cao sừng sững trên một ngọn núi đá gần đó, tôi liền rủ cả đoàn chạy xe lên đó. Trên ngọn núi đó là một ngôi chùa nhỏ - chùa Linh Sơn. Chùa đón chúng tôi bằng giai điệu thiền bên dưới tượng Phật đầu cổng.

Ngồi trên tảng đá núi Cao Cát nhìn về phía biển

Chúng tôi leo lên từng bậc thang để vào lạy Phật, rồi được sự giới thiệu của các phật tử nơi đây, chúng tôi leo ra ngọn núi Cao Cát phía sau chùa, tham quan những tảng đá lớn bị thời gian bào mòn đứng sừng sững trên đồi cao, uy nghiêm và hùng vĩ. Nhìn đảo Phú Quý từ đỉnh núi Cao Cát, mới thấy hết vẻ hoang sơ, mộc mạc nhưng có gì đó hấp dẫn đến lạ. Từ nơi đây chúng tôi có thể nhìn thấy cả đảo Phú Quý, từ những ngôi nhà lụp xụp đơn sơ, đến những chiếc tàu thuyền ngoài khơi xa. Tất cả đẹp như một bức tranh vẽ xao xuyến lòng người.

Những tảng đá lớn bị bào mòn bởi gió biển và thời gian, từ đây có thể nhìn thấy tượng
Phật Bà Quan Âm cao nhất đảo

Khi tất cả đã thấm mệt, cả đoàn xuống núi đi ăn trưa. Hải sản ở đây tươi ngon và rẻ vô cùng. Mà ngon hơn cả có lẽ là nhờ tấm lòng thơm thảo của người dân ở đây. Thấy chúng tôi là khách ở đất liền vào, mọi người trên đảo đều đối xử rất ân cần. Những quán ăn chúng tôi đến trong chuyến đi này đều được người dân ở đây dẫn đến. Nói đến đây chợt tôi nhớ đến chuyện chiều hôm ấy xe của một anh trong đoàn bị hết xăng. Chúng tôi đang lo lắng chưa biết phải giải quyết thế nào, vì cả đảo chỉ có 2,3 trạm xăng mà còn ở rất xa. Thì từ phía xa có một anh thanh niên chạy xe đến mang theo một chai xăng nhỏ đưa cho anh bạn tôi châm vào. Chúng tôi còn đang ngơ ngác, thì anh thanh niên cười ha hả nói, “ trên đảo có camera đó mấy đứa, nên anh mới biết chạy đến giúp chớ, mà mấy đứa cũng đừng ngại chi nghe, ở đây ai cũng vậy mà…”. Cho đến giờ tôi vẫn không biết ở trên đảo có camera thật hay không, nhưng những gì mà người dân ở đây mang lại càng khiến tôi thêm yêu Phú Quý nhiều hơn nữa.


ADVERTISEMENT