Siem Reap - Những ngày dài thật dài
Từng nung nấu ý định dành một tháng vòng quanh Đông Dương (tức Việt - Lào - Cam), nhưng sau cùng, tôi cho rằng nếu chỉ lướt qua chúng thì thật phí phạm. Và tôi đã đúng, khi dành kỳ nghỉ sau khi tốt nghiệp để ghé Cambodia. Chuyến đi bằng xe máy, từ Sài Gòn, với điểm đến đầu tiên - cũng là điểm tôi thích nhất - là Siem Reap.
Những ngày dài ở Siem Reap
Bạn nghĩ chạy xe 500 kilomet từ Sài Gòn, qua cửa khẩu Xa Mát (Tây Ninh) tới Siem Reap trong một ngày là khùng. Tôi cũng thấy, chúng tôi là đám khùng. Khởi hành chuyến đi từ rất sớm, bước ra khỏi Sài Gòn hoa lệ lúc đường sá còn vắng tanh, chỉ kịp hít một hơi “cứ đi là sẽ đến”.
“Cứ đi là sẽ đến”
Yên bình đất Cambodia
Mà quả nhiên, chín giờ tối chúng tôi đã yên vị ở một nhà nghỉ nhỏ nằm ngay gần phố đêm Siem Reap. Quá sức nhộn nhịp hơn cả tưởng tượng. Tôi đã nghĩ thành phố nhỏ này sẽ hết sức yên bình, có nhiều nét giống như Huế của Việt Nam, hay Luang Prabang của Laos. Nhưng không, ở Siem Reap có nhiều nét cổ kính lẫn hiện đại xen, giống như ta không thể đứng yên khi mà vòng xoáy tân tiến cứ ào ào ập đến.
Một ngôi đền ở Siem Reap
Nụ cười hiền của ông chú bán kem
Pub Street ồn ào với các quán ăn, rượu bia và tiếng nhạc xập xình. Chợ đêm tấp nập người mua kẻ bán, đầy đủ tất cả những mặt hàng lưu niệm tới vật dụng hàng ngày. Đường sá, nhà cửa đều không khác với những thành phố bình thường, có chăng, là tốc độ lái xe của mấy bạn Cambodia đều khiến đám chúng tôi nhiều lần “khiếp vía”.
Thỉnh thoảng có những chỗ nên thơ như thế này
Lối kiến trúc cổ ở Angkor Wat
À, nhưng nói vậy thôi, không phải tự nhiên mà tôi thích Siem Reap, càng không phải tôi thích sự ồn ào, mà do tôi tìm thấy rất nhiều sự lặng lẽ thú vị trong thành phố này. Ví như đi hết Pub Street sẽ thấy 1 nhà hàng xanh mướt đáng yêu, dù nằm ngay canh nhưng vẫn lung linh ánh đèn lãng mạn, không hề bị ảnh hưởng bởi sự nhộn nhịp bên ngoài. Hay là lang thang bên trong khu dân cư, sẽ thấy rất nhiều kiến trúc bản địa đặc trưng, một ngôi đền nhỏ im lìm, một cánh cửa chạm trổ những hình thù kỳ bí.
Không phải tự nhiên mà tôi thích Siem Reap
Lịch sử của Siem Reap gắn liền với Angkor
Buổi sáng ở Siem Reap bắt đầu khá muộn, ít hàng quán mở, người đi lại cũng thưa thớt hơn. Tuy nhiên, tôi thích buổi sáng như vậy, chạy dọc những con đường rộng rãi rợp bóng cây, hoặc men theo con sông chính của Siem Reap đều thú vị cả. Tới cửa ngõ Angkor Wat, tất nhiên không thể bỏ qua việc thăm quan vương quốc lẫy lừng thuở xưa, cũng như phải ghé Biển Hồ (Tonle Sap) đang mùa sen nở.
Mùa sen nở ở Tonle Sap
Thanh bình - đó là tất cả những gì có thể cảm nhận được
Angkor Wat quả nhiên như lời đồn, chúng tôi thực sự choáng ngợp trước kiến trúc và quy mô chốn này. Có phần tiếc nuối, chúng tôi ngắm mưa ở Angkor trong một buổi chiều tà, mưa rất lớn nhưng rồi tạnh rất nhanh để lại những vệt sáng kỳ diệu trên nền trời, thầm nghĩ có cơ hội quay lại nhất định sẽ ở lại Angkor lâu hơn, 3 ngày, 7 ngày, hay thậm chí 1 tháng để tự mình thăm thú từng viên gạch, ô cửa, bậc thềm.
Angkor trước cơn mưa rào chiều nọ
Có cơ hội quay lại nhất định sẽ ở lại Angkor lâu hơn
Cây thốt nốt đung đưa, mấy chai bia Angkor mát lạnh, nụ cười của thằng bé đen nhẻm ở vùng Tonle Sap, xe tuk tuk chạy trên những nẻo đường quanh co trong Angkor Wat… Những gì tôi nhớ lại về Siem Reap, về Cambodia không nhiều, nhưng đủ để tự dặn mình rằng, còn nợ lại nơi ấy một lời hẹn trở lại, vào một dịp ít mưa thôi, để thấy bầu trời cao cao và xanh thẳm…