share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

The Art Corner À Ố show, từ thích thú đến ấn tượng nghệ thuật


ADVERTISEMENT

À Ố, nghe tên gọi người xem chẳng thể đoán được nội dung cổ điển, dân gian hay đương đại…. Phải cho tới khi hạ màn, hết 60 phút trình diễn thì vẫn chưa hết À Ố. Tây ta gì thì cũng “mắt tròn xoe, miệng há hốc” kêu lên đầy vui tươi, hóm hỉnh.

Một màu dân gian trên sân khấu Nhà hát lớn thành phố

Cái tài đầy sáng tạo của người nghệ sĩ mà như không, nghe dung dị, xem cũng giản đơn, ấy thế mà với khách nước ngoài thì không khỏi cảm thán và thấy rõ cái hồn Việt mang đậm chất liệu dân gian trên nền nghệ thuật trình diễn, có múa, có xiếc, có cả nghệ thuật sắp đặt. Còn với người Việt thì chan chứa cái tình, xem đến đâu chạm tới đó từ thanh âm cho tới hình ảnh.

Diễn viên diễn mà như không, nghe thật hồn nhiên đến tài tình

À Ố thuần tả đời sống người dân Nam Bộ, từ xa xưa đến cái ồn ã của phố xá thị thành. Nhưng À Ố không có kể câu chuyện dọc dài lịch sử theo mạch, mà là cách gợi. Tạo hình chân thực bằng những vật dụng thật, không thấy đâu là đạo cụ sân khấu. Người nghệ sĩ trọn vai với thuyền thúng, mẹt, quang gánh,... cả những cây tre, luồng, cây cầu khỉ, gánh lúa đụn rơm… Nghệ thuật đầy tài năng là không có chính phụ như sân khấu truyền thống, nam hay nữ cũng đều điêu luyện khiến những nguyên liệu dân gian cứ thô ráp, thẳng đuột cũng thành ý nhị, uyển chuyển. Tất cả thuần thục, tươi mới mà không mang chất ước lệ.

Mang hết thảy thanh âm đời sống Nam Bộ lên sân khấu

Thứ gợi lên hết thảy sắc thái Nam Bộ phải nói là thanh âm. Bộ gõ dân tộc kết hợp bộ đàn dây phương Tây được các nghệ sĩ chơi trực tiếp trên sân khấu. Với khán giả nước ngoài, khi lần đầu được thưởng thức văn hóa Nam Bộ còn nhiều lạ lẫm, thích thú, cười không ngớt với những chuyện làng chuyện phố. Nhưng khi điệu nhạc tấu lên nghe thực như âm sắc đời sống thì chất nghệ thuật “thu phục nhân tâm” là ở đó. Cả những tiếng ao chuôm, ếch nhái côn trùng cũng được mang lên sân khấu, tiếng trai gái đùa nhau ngày mùa,... hay khi em gái miền quê đung đưa trên cầu khỉ hát điệu dân ca Nam Bộ thì ôi thôi là “chạm”. Chỉ một lời ca cũng đủ gợi lên cả hồn quê, khiến người xem rần rần một nỗi nhớ lẫn tiếc nuối.

Sang tới chương cuộc sống hiện đại thì văn hóa Sài thành điển hình với cuộc sống nơi chung cư, góc hè phố, trên xe bus chen lấn, còi xe ồn ã,... pha lẫn nét hài hước dễ khiến khán giả nước ngoài hình dung quen thuộc hơn. Có khi vừa mới thấy ngoài phố kia thôi, giờ đã gặp lại trên sân khấu, bởi thế mà tạo những tràng cười sảng khoái.

Cho tới khi ánh đèn sân khấu muốn tắt thì cũng không thể hạ màn, khán giả cứ hoan hô không ngớt, thành thử nghệ sĩ vào ra năm bảy lần chào khán giả, đủ biết con tim họ đang hoan ca tới mức nào. Thật không ngoa khi À Ố được đánh giá là “must-see” dành cho khách du lịch khi tới Sài Gòn. Nhưng thiết nghĩ thứ nghệ thuật độc đáo, đượm hồn quê, nét Việt này thì dân ta cũng đáng được thưởng thức lắm chứ.


ADVERTISEMENT