share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Reminiscence & Heritage Cơn mưa hè vẽ lại ký ức ngày thơ bé


ADVERTISEMENT

Chiều nay Sài Gòn mưa lớn, nặng hạt và kéo dài hơn hẳn cái mưa rào thường gặp ở mảnh đất này. Tôi ngồi trên bàn, nhìn ra ô cửa đang phủ kín bằng những giọt mưa rơi…

mưa mùa hè, mùa hè, mùa hè Tây NguyênẢnh: TĐK

Không biết từ khi nào, tôi chẳng còn cảm giác háo hức khám phá Sài Gòn như thuở mới đến đây. Thành phố lúc nào cũng hối hả, náo nhiệt như giục con người ta cũng phải chạy thật nhanh. Chỉ có những ngày mưa thế này, Sài Gòn mới chậm lại một chút, người trẻ xa quê như tôi cũng có khoảng lặng mà ngắm nhìn ký ức tươi đẹp của ngày bé thơ.

mưa mùa hè, mùa hè, mùa hè Tây NguyênẢnh: Ngô Cảnh Phúc

Nhìn màn mưa đang rơi, tôi thấy mình những năm tháng cấp một. Trên con đường làng từ trường về nhà, bỗng trời đổ xuống cơn mưa tầm tã. Ở vùng đất Tây Nguyên, một khi mùa mưa đến thì kéo dài đến cả tuần may ra mới thấy mặt trời. Chẳng vội trú, mấy đứa trẻ con chúng tôi đội cái balo lên đầu mà thi nhau chạy về. Có đứa chạy không kịp nhìn đường là giẫm phải cái này cái kia.

Đất đỏ bazan kết hợp với nước mưa bắn lên đồng phục như một thứ nhựa cây bám “dai”. Bởi vậy mấy cái áo trắng vài bữa là thành ngay “màu cháo lòng”. Thế mà vô tư, đứa nào đứa nấy cũng vui, vừa chạy vừa gọi nhau í ới rộn cả đường làng.

mưa mùa hè, mùa hè, mùa hè Tây NguyênẢnh: Đà Lạt Review Tất Tần Tật

Bước sang cấp hai là trẻ con xóm tôi đến tuổi ra rẫy cà phê phụ bố mẹ việc vặt. Dịp mùa hè thì hầu như chẳng có ngày nào là không đi rẫy. Khi thì đi bẻ đót, lúc nhổ cỏ, có ngày đỡ hơn thì được tìm nhặt nấm mối – thứ nấm ngon nhất tuổi thơ tôi mà chỉ mùa mưa mới có. Hôm ấy đang đạp xe từ rẫy cà phê về nhà thì lại gặp trận mưa to. Tôi nhớ cái thân bé của mình vừa dùng toàn bộ sức lực để chạy mưa trên con đường nhầy nhụa, vừa phải lo che cho mấy cây nấm mối vừa mới hái. Nghĩ lại chỉ biết bật cười. Nhưng rồi nhớ nhất là tối đó, được mẹ nấu cho nồi canh rau đay nấm tuyệt ngon.

mưa mùa hè, mùa hè, mùa hè Tây NguyênẢnh: Unsplash

Lớn thêm ít tuổi nữa, tôi lên thành phố học cấp ba, bắt đầu vơi dần những mùa mưa tuyệt đẹp. Thế nhưng những cảm xúc hồn nhiên, thổn thức khi mùa mưa đến vẫn y nguyên như ngày nào. Cứ đến tháng sáu, tháng bảy là trời Pleiku mưa như trút nước. Tôi ngồi sau chiếc xe cub nhỏ xíu của nhỏ bạn, hai đứa đang chạy bon bon về trọ thì mắc mưa. Khoác vội áo mưa cấp tốc, mưa gió vừa “gào thét” một chút là rách bươm. Mưa thì to, thế mà tiếng cười đùa của hai đứa lại còn to hơn, mặc cho mình mẩy ướt nhèm nhẹp.

mưa mùa hè, mùa hè, mùa hè Tây NguyênẢnh: Unsplash

Càng lớn, càng hiếm khi có “cơ hội” mà dính mưa nữa. Đơn giản vì những mối bận tâm cũng đã lớn, hay chẳng còn ai đồng hành mà nghịch đùa. Bây giờ, mưa Sài Gòn trắng xóa giăng qua những tòa nhà cao tầng, và giăng vào lòng tôi chút bồi hồi xao xuyến, về những cơn mưa giăng qua những nẻo đường Tây Nguyên.


ADVERTISEMENT