share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Explore Ký sự Lý Sơn


ADVERTISEMENT

Chúng tôi đi Lý Sơn

Tháng 5, cái nắng mùa hè gay gắt khiến cho thành phố vốn đã ngột ngạt nay càng nóng bức khó chịu hơn. Ngồi ở văn phòng mà có người chỉ mơ về miền cát trắng, ước nằm dài trên ghế vừa nhâm nhi món cocktail mát dịu vừa đón gió hít hà hương vị biển khơi. Lại có người bảo đi chơi ở Lý Sơn thích lắm, mọi thứ đều trong trẻo, xinh đẹp và bình yêu vô cùng. Nhớ nhung, mong ước, ừ thì đi Lý Sơn!

Đi chơi ở Lý Sơn thích lắm!

Chuyến bay hạ cánh xuống sân bay Đà Nẵng khá muộn. Anh tài xế giọng đặc sệt chất Quảng vui mừng ra mặt khi đón được khách. Từ sân bay, chúng tôi đi thẳng tới gần cảng Sa Kỳ, ở tại một nhà nghỉ để sáng hôm sau có thể ra cảng sớm cho kịp chuyến tàu cao tốc ra Lý Sơn.

Tàu cao tốc ra Lý Sơn to, đẹp, có cả khu giường nằm, khiến những người khách đi lần đầu cảm thấy yên tâm hơn. Tàu rời bến, mang theo niềm hân hoan khám phá vùng đất mới của tất cả những người có mặt ở đây!

Tàu cao tốc ra đảo Lý Sơn rất hiện đại

Chào Lý Sơn, tôi đã đến!

Sau khoảng một giờ chếnh choáng say khi chiếc tàu cao tốc dập dềnh trên sóng biếc, hòn đảo hoang sơ và xinh đẹp Lý Sơn cũng đã hiện ra trước mắt. Gần 10 giờ sáng, nắng trải thảm vàng tươi nên trời trong vời vợi làm cho biển đã xanh lại càng xanh biếc hơn. Khỏi phải nói, những vị khách phương xa hồ hởi thế nào khi đi biển mà thời tiết quá thuận lợi như vậy.

Hôm tôi đến, thời tiết ở Lý Sơn quá đẹp

Chẳng biết những người khác có cảm giác như thế nào, riêng tôi được đặt chân lên đất đảo Lý Sơn, nơi cội nguồn của những người lính “Hùng binh Hoàng Sa”, cảm xúc dường như vỡ òa và rất hào hứng, mọi mệt mỏi sau hành trình dài trên biển dường như tan biến hết. Tôi giang tay tận hưởng không khí tươi mát của biển khơi, của vùng đất mà tôi mơ ước được một lần đặt chân tới. Chào Lý Sơn, tôi đã đến!

Có một Lý Sơn rất thiệt thà!

Có rất nhiều gợi ý và những lời khuyên về nơi ăn, chốn ở, chỗ nhất định phải tới khi đến Lý Sơn. Nhưng đã đến rồi, thì cứ “thuận theo tự nhiên và cảm xúc” là nhất. Tôi nói thế là bởi cứ theo lịch trình, quy tắc thì đôi khi chúng ta lại không thấy hết được những điều hay ho giản dị của cuộc sống và con người nơi đây.

Đi Lý Sơn cứ theo cảm xúc sẽ thu về những khung ảnh giản dị như thế này

Ở Lý Sơn, bất cứ ai cũng có thể trở thành một hướng dẫn viên rất nhiệt tình cho du khách. Cứ lên xe, thì tài xế sẽ thành “tổng đài viên” giải đáp mọi thắc mắc của khách. Rồi lang thang ngoài đồng tỏi, gặp người nông dân thì chắc chắn sẽ được nghe giới thiệu về loại tỏi nổi tiếng khắp cả nước; nghe họ than thở chút về sự bất chính của một số người hám lợi mà mang tỏi từ nơi khác tới đây bán cho du khách, làm mang tiếng danh hiệu tỏi Lý Sơn, rồi được họ chỉ cho bí kíp mua tỏi “chánh hiệu” đất đảo. Về tới khách sạn lại có những nhân viên ở đây chỉ chỗ ngắm cảnh đẹp, ăn món ngon...

Người dân ở Lý Sơn rất thật thà và mến khách (Ảnh sưu tầm Google)

Lại nói về ăn, trong những ngày ở đây, chúng tôi chọn đi lang thang tới các ngõ ngách trên đảo, tìm quán ăn mà phần lớn là dành cho người địa phương. Cả nhóm thử đủ món, nhưng ấn tượng và lạ nhất vẫn là món gỏi tỏi. Món này được chế biến đơn giản với tỏi non thêm chút rau thơm và đậu phộng nhưng lại khiến khách nhớ mãi. Ăn ở những quán nhỏ cũng có cái thú vui của nó. Vừa ăn vừa rôm rả nói chuyện với bà con, xem họ trao đổi mua bán những chú cá biển tươi rói, nghe họ say mê nói về nghề đi biển thấy rất tình. Đấy, ấn tượng của tôi về Lý Sơn chính là sự chân chất, thân thiện và rất thiệt thà của những người ở đây như thế!

Món gỏi tỏi đơn giản nhưng lại ghi dấu ấn trong lòng du khách

Có một Lý Sơn đẹp mênh mang

Người Lý Sơn chân chất, thật thà; cảnh Lý Sơn mênh mang biển trời. Những hang đá, vách đá tự nhiên thẳng đứng như tường thành che chắn sóng biển; những ruộng hành, tỏi xanh ngát với sức sống mãnh liệt trên cát nóng tạo nên bức tranh yên bình khiến người lữ khách chẳng muốn rời chân.

Có một Lý Sơn đẹp mênh mang biển trời (Ảnh sưu tầm Google)

Chúng tôi tới cổng Tò Vò vào đầu giờ chiều, khi cái nắng chói chang trên đầu. Người ta bảo nên tới đây khi hoàng hôn buông sẽ “săn” được những bức ảnh để đời. Nhưng điều đó không quan trọng bằng cách bạn cảm nhận thực tế. Cổng Tò Vò không hùng vỹ như trong những bức ảnh trên mạng, nên có thể gây thất vọng cho những ai kỳ vọng vào điểm đến này. Thắng cảnh này chỉ đơn giản là một vòm đá được tạo ra qua bao năm sóng gió bào mòn. Vậy nhưng, nước biển ở đây lại rất trong xanh và chỉ cần chút tạo dáng, chọn góc thì bức ảnh đẹp sẽ ra đời ngay.

Cổng Tò Vò là nơi cho ra đời nhiều bức ảnh ấn tượng

So với cổng Tò Vò, có một nơi không được nhắc tới nhiều, nhưng tôi lại vô cùng thích. Đó là khu vực chùa Đục và núi Giếng Tiền, ngọn núi lửa đã ngủ quên hàng ngàn năm trên đảo. Chùa Đục, còn có tên chữ là Đỉnh Liên Tự, tựa vào núi Giếng Tiền hướng về phía biển cả bao la tạo nên thế sơn thủy hữu tình. Khách vãn cảnh chùa, leo lên những bậc thang đá men theo sườn núi không chỉ để ngắm cảnh ở các điện thờ cổ kính, rêu phong nằm trong lòng núi mà còn để tìm thấy sự tĩnh tại trong tâm hồn.

Vãn cảnh chùa Đục tìm sự tĩnh tại trong tâm hồn

Tôi quyết định leo hẳn lên trên đỉnh để chiêm ngưỡng toàn cảnh núi Giếng Tiền, nhưng đến nơi mới biết trên đỉnh ngọn núi lửa này là khu vực quân sự cấm vào. Vì thế, tôi chỉ có thể men theo những bậc đá nhỏ phía bên ngoài, “liếc mắt” ngắm nghía bên trong một chút rồi tìm ra vách núi ngắm cảnh. Mây trời, non nước ở đây khiến tôi chẳng muốn rời chân.

Trên đỉnh Giếng Tiền ngắm trời biển bao la

Khu vực chùa Hang lại mang đến cho tôi cảm xúc khác. Ở đây, núi, chùa và biển dường như không có ranh giới. Chùa nằm trong hang núi, phía ngoài là bãi cát trắng tinh và biển trong xanh phẳng lặng. Từng cơn gió biển thổi vào hòa quyện với mùi khói hương trong chùa khiến lòng người cảm thấy thanh tịnh, yên bình.

Ở chùa Hang, núi, chùa và biển dường như không có ranh giới

Nhóm chúng tôi đến núi Thới Lới khi nắng bắt đầu nhạt. Ở Lý Sơn, gần như góc nào cũng mang một vẻ đẹp riêng, nhưng đều rất bao la, trong trẻo nên chẳng cần lên tận đỉnh mới có thể ngắm toàn cảnh nơi đây. Cả nhóm dừng chân ở cột cờ tổ quốc để chụp ảnh. Lá cờ tổ quốc bay phần phật trong gió. Hòa vào sắc màu cờ, màu trời là những ruộng hành, tỏi xanh ngắt, xa xa những con sóng bạc dạt dào xô bờ… khiến tôi lâng lâng xúc động.

Lá cờ tổ quốc tung bay trong gió giữa biển trời Lý Sơn

Đã đến Lý Sơn tất nhiên không thể không đến Hang Câu. Có thể nói, Hang Câu là nơi tập trung đông người nhất mà nhóm chúng tôi bắt gặp. Buổi chiều, đây gần như trở thành nơi sinh hoạt tập thể của cả người dân và du khách, người tắm biển, người câu cá, một nhóm bạn trẻ thì đang giao lưu văn nghệ, phía xa là các nhiếp ảnh bắt đầu dựng máy canh góc để chụp khoảnh khắc hoàng hôn. Điều đặc biệt và gây thích thú nhất ở Hang Câu chính là ở đây có rất nhiều rong biển, nước biển cạn và trong xanh tới mức có thể nhìn thấy cả lớp rong rêu và san hô đủ màu sắc dưới đáy nước. Tôi thả đôi chân trần trên lớp rong biển, nghe cảm giác nhoi nhói nhưng rất thích, rất lạ!

Bãi biển Hang Câu khi chiều buông

Chúng tôi cùng nhau chụp một tấm ảnh kỷ niệm hoàng hôn ở Hang Câu

Cứ vậy, cảnh sắc biển trời Lý Sơn khiến hai ngày của chúng tôi trôi qua nhanh trong tiếc nuối. Tôi mang về đất liền cả Lý Sơn trong những bức hình đẹp, trong hương vị mặn mòi của món quà từ biển và mang theo cả nỗi nhớ về hòn đảo xinh đẹp, bình yên này!


ADVERTISEMENT