share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

The Art Corner NORTH PLAIN - Cơn gió bất tận đến từ phương Bắc


ADVERTISEMENT

Những mỹ từ ca ngợi hết lời Eiji Nakayama khi Album "North Plain" ra mắt và lên kệ. Một trong những album nhạc jazz có thể khiến người ta phải nghe lại nhiều lần trong một buổi tối và dường như không muốn ấn nút "stop". Một album tuyệt hay và thuộc diện "must try before you die", được thu âm chỉ trong 2 ngày của tháng tư năm 1982 tại phòng thu Onkio Haus bởi Mr. Yoshihiko Kannari (kỹ sư của phòng thu Epicurus huyền thoại) và Mr. Fujii của nhãn đĩa TBM.

Trong album này Eiji Nakayama kết hợp với Masaru Imada một nghệ sỹ jazz pianist được biết đến với khả năng chơi piano vô cùng xuất sắc thời bấy giờ để tạo nên một đội hình hoàn hảo cùng với những nghệ sỹ trẻ như Yoshiyuki Yamanaka chơi Tenor&Soprano sax, Flute, Hiroki Miyano chơi Guitar, Suzanne Kim Vocal, Takaaki Atsumi chơi Drums. Ngoài bản Summertime của George Gershwin (truyền thống của nhạc công jazz bao giờ cũng phải chơi lại một vài bản nhạc kinh điển) thì các bản nhạc còn lại đều do Nakayama hòa âm, sáng tác cùng với nỗi nhớ, ký ức về quê hương ở vùng đồng bằng phương Bắc xa xôi.

Như Yoshio Gyoda người viết notes cho LP này đề từ: "Yearn for one's faraway hometown", cả album là những đoạn solo bass đầy nỗi buồn xa xôi day dứt, khắc khoải, khi thì ào ạt khi lững lờ làm nền cho những đoạn hòa thanh tuyệt đẹp của Masaru Imada, pha trộn tiếng guitar và giọng hát nhẹ như gió thoảng của Suzanne Kim. Cả album là những giai điệu đơn lẻ của các nhạc cụ hòa quyện chặt chẽ, nối tiếp nhau bất tận... từ "North Plain" trải dài tới "My Memories" tiếp tục với "Wheel of Fortune", "April Song" cho đến "Spanish Highway".

Đây là một trong những tuyệt tác mà tài năng của Eiji Nakayama đạt tới độ chín hoàn hảo. Tiếng đàn bass của Nakayama không mềm mượt như Ray Brown, không đanh gọn đến gai người như của Isao Suzuki nhưng nó là tiếng đàn tuyệt đẹp của nỗi buồn, một nỗi buồn xa xôi như những cơn gió lạnh thổi tới từ phương Bắc, khi thì ào ạt dữ dội, khi thì nhẹ nhàng khắc khoải, mang lại những giai điệu trữ tình vô cùng cảm xúc.

Một album tuyệt vời dành tặng riêng cho buổi sáng cuối tuần. 


ADVERTISEMENT