share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Explore Nắm tay nhau dạo chơi Điệp Sơn thủy đạo


ADVERTISEMENT

Ibn Battuta, học giả và nhà du hành người Marocco, từng nói rằng “Du lịch - ban đầu nó khiến bạn không thốt nên lời và sau đó biến bạn trở thành một người kể chuyện”. Tính trên dặm đường tôi đi thì chưa nhiều nhưng cũng có những điều thật sự tuyệt vời và ý nghĩa muốn chia sẻ với các bạn. Vậy nên hôm nay, tôi là một người kể chuyện. Tôi sẽ kể với các bạn về một chuyến đi của tôi và người bạn đồng hành tới một nơi hoang sơ rất xinh đẹp. Tôi chắc rằng bạn đã nghe, xem đến cái tên rất đẹp này hoặc có thể bạn đã tới đây, nhưng tôi sẽ kể câu chuyện với những cảm xúc rất đặc biệt của chính tôi về nơi này. Đó chính là Điệp Sơn!

Tôi sẽ kể bạn nghe về chuyến đi của mình ở Điệp Sơn

Chúng tôi đến Điệp Sơn vào một ngày rực nắng. Vì đã liên hệ đặt vé từ trước, nên tại cảng Vạn Giã chúng tôi nhanh chóng được lên thuyền tiến ra đảo. Thấy chúng tôi lỉnh kỉnh mang theo cả đồ ăn, trái cây, nên ai cũng hỏi “tính ở lại đảo à”, “sẽ chán lắm đó nha”, “vắng lắm đấy”… Không sao, đây sẽ là dịp để cả nhóm được tận hưởng một đêm trên đảo vắng, để thanh lọc và làm mới bản thân.

Điệp Sơn là một dãy gồm ba hòn đảo nhỏ là hòn Bịp, hòn Quạ và hòn Ó, nằm trong vùng biển thuộc vịnh Vân Phong. Giữa các đảo được nối với nhau bằng một dải cát trắng đi lại được khi thủy triều xuống. Trong đó, con đường nối hòn Bịp đến hòn Quạ kéo dài gần 800m và đẹp nhất. Điều mà tôi mong ngóng nhất ngay lúc đó là được tận mắt ngắm nhìn thủy đạo nổi tiếng trong những bức ảnh trên mạng. Nhưng vì hôm đó là ngày thủy triều rút vào buổi chiều tối nên buổi sáng con đường vẫn ẩn mình trong làn nước xanh biếc. Đó cũng là một điều thú vị. Các bạn có biết vì sao lại thú vị không? Tôi sẽ kể các bạn nghe sau, còn bây giờ tôi “bận” rồi!

Chúng tôi lên đảo sớm khi thủy triều chưa xuống

Chúng tôi nhanh chóng nhận một chòi nghỉ. Đây đúng nghĩa là chòi nha các bạn. Ở Điệp Sơn, nếu ở lại đêm, hoặc là bạn thuê lều ngủ bên bờ biển hay trong sân vườn nhà ngư dân hoặc là bạn thuê chòi của đơn vị khai thác du lịch Điệp Sơn. Những căn chòi xinh xinh như kiểu nhà sàn dựng ngay bên bờ biển đã khiến tôi không thể cưỡng lại. Trong chòi có đầy đủ giường, chăn gối và cả màn. Chúng tôi còn được hỗ trợ cả thùng đá để trữ đồ ăn và cả bếp than để nướng BBQ. Tất cả đã sẵn sàng cho một kỳ nghỉ đặc biệt.

Những căn chòi nghỉ nằm sát mép nước

Nắng lên cao, biển càng xanh trong vời vợi, gió thổi mát rượi. Chúng tôi nắm tay nhau đi dạo dọc bờ biển, hướng về phía làng chài. Bãi biển Điệp Sơn vẫn rất tự nhiên, trên bờ cát hoa xương rồng nở rực rỡ. Vài đứa trẻ trong xóm theo cha ra bãi biển và thi nhau bơi lội. Tôi cũng muốn được “thi thố tài năng”, nên bày trò thi ném đá nhảy. Tiếc là bạn đồng hành của tôi quá giỏi trong trò này nên tôi đã thua.

Xương rồng nở rực rỡ bên bờ biển Điệp Sơn

Chúng tôi cứ thế vừa chơi vừa ngắm cảnh tới khi gần trưa mới bắt đầu quay trở về khu vực chòi nghỉ. Tôi mở tất cả các cánh cửa sổ lên và ngồi hóng gió ngắm biển ở trên chòi. Và tôi phát hiện một vệt trắng mờ xuất hiện dưới làn nước. Đó chính là con đường độc đáo mà tôi háo hức muốn được nhìn thấy. Tôi cứ ngồi đấy mà chờ đợi và ngắm con đường từ từ hiện ra mỗi lúc một rõ nét dưới làn nước trong xanh. Cái cảm giác chờ đợi sự kỳ diệu ấy chính là điều thú vị mà tôi đã nói với các bạn.

Con đường độc đáo nhất Việt Nam dần dần xuất hiện

Và mỗi lúc một rõ ràng hơn

Thủy triều dần xuống, con đường dưới nước hiện ra rõ hơn, mực nước chỉ tới ngang đùi. Lúc này, khách du lịch tới Điệp Sơn cũng đã đông hơn. Các bạn trẻ cùng nhau chụp ảnh “check-in” ở thủy đạo duy nhất tại Việt Nam, mặc cho cái nắng miền biển rát người. Và dù mực nước chỗ gần cuối đường còn sâu tới ngang eo, những nhiều bạn trẻ cũng sẵn sàng để đi sang khám phá hòn Quạ và trải nghiệm cảm giác đi trên con đường độc nhất vô nhị tại Việt Nam này.

Khách du lịch thích thú chụp ảnh check-in trên con đường đặc biệt

Trời về chiều, những đám mây ngũ sắc nhuộm rực một góc trời. Sau khi khám phá, chụp ảnh, bơi lội thỏa thuê, khách du lịch bắt đầu lên cano trở về. Ngoài chúng tôi, chỉ còn lại một nhóm bạn trẻ khoảng 5 người và vài nhân viên du lịch là ở lại đêm. Điệp Sơn trở về vẻ bình yên vốn có. Chúng tôi bắt đầu thực hiện tiệc BBQ của mình. Cảm giác ở giữa biển khơi đốt than nướng thịt thơm lừng một góc và thưởng thức món ngon giữa khung cảnh yên bình khiến tôi thấy bữa ăn ngon hơn bất cứ ở nhà hàng sang trọng nào.

Tiệc BBQ bên bờ biển đã sẵn sàng!

Ngủ tại Điệp Sơn là điều ấn tượng hơn bất cứ chuyến du lịch nào tôi đã từng trải nghiệm. Trên đảo thanh vắng, điện chỉ có ở khu quán ăn duy nhất tại đây. Tại chòi nghỉ của chúng tôi cũng chỉ có một chiếc đèn sạc nhỏ. Để lấy ánh sáng khi đi lại, chúng tôi dùng đen pin. Còn wifi, Internet thì sao? Xin thưa, chúng tôi đang là “Robinson” ạ.

Chập choạng tối, các cô các chị từ đất liền ra mang theo xô chậu đủ loại. Tôi hỏi thì được biết tối đến, khi nước thủy triều xuống ở mức thấp nhất, các chị sẽ đi bắt cua trên bãi cạn để bán cho những hộ dân nuôi tôm. Chúng tôi đâu thể bỏ lỡ hoạt động thú vị này, nên xin đi theo. Trên bãi cạn, những chú cá nhỏ không kịp bơi ra xa khi nước xuống nên còn mắc kẹt lại trong các hốc đá, vũng nước nên chúng tôi dễ dàng bắt được. Vậy nhưng những con cua thì rất nhanh, thoáng cái chúng đã chui ngay vào hốc đá trốn biệt, không dễ dàng gì để bắt được chúng. Chúng tôi cứ thế mải mê theo những chú cua, cá nên khi để ý thì các chị đã đi rất xa. Sau khi đã thu hoạch kha khá cua cá nhỏ, chẳng biết làm gì với chúng, nên chúng tôi lại mang ra bờ nước giải phóng cho chúng.

Những chú cá nhỏ mải chơi nên mắc kẹt lại khi thủy triều xuống

Đêm thanh vắng, sao giăng đầy trời, chúng tôi theo con đường thủy đạo trở về chòi. Tiếng côn trùng rả rích và gió biển thổi vào mang theo mùi nồng nồng của rong rêu khiến tôi hơi khó ngủ một chút. Chúng tôi cứ thế ngồi bên nhau kể đủ thứ chuyện cho đến khi thiếp đi lúc nào không hay.

Sáng hôm sau, chúng tôi bị đánh thức bởi những tia nắng đầu tiên trong ngày rọi vào vách nứa và tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ. Nước đã lên cao qua cả chòi, con đường thủy đạo lại chìm sâu xuống làn nước xanh, chờ đợi thời khắc hiện lên rực rỡ huy hoàng.

Ngày mới lên, thủy đạo lại chìm dưới làn nước xanh, chờ đợi thời khắc huy hoàng

Thức dậy, đón ngày mới ở một nơi xa, trong không khí mát lành, yên bình thật tuyệt vời. Tâm hồn tôi như được “làm mới” tràn đầy năng lượng và an yên. Điệp Sơn đã để lại cho tôi một ấn tượng đặc biệt với chuyến đi đầy ý nghĩa. Và các bạn, nếu muốn, hãy đi và kể câu chuyện của chính mình nhé!


ADVERTISEMENT