share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Cuisine Phở và một sáng Hà Nội


ADVERTISEMENT

Làm chim sớm sáng cuối tuần thấy ngày dài hẳn ra, chơi được mấy vòng Hà Nội nắng mới kịp lên gắt gao. Hẳn là thứ xa xỉ đấy, chí ít là về thời gian, thường ngày sấp sấp ngửa ngửa lên văn phòng, ngẩng mặt lên trời đã tối thui. Nên cuối tuần sống thong thả bớt, anh em hẹn nhau lên phố một bữa phở rồi mới cafe. Được ăn, được nói rồi còn được nghe, ngửi hương mùa hạ, thấy rõ Hà Nội sáng hè trong veo.

Hoa lá đang đẫm mình trong nắng mai  đến trong veo

Ngày sớm, đường khá vắng, chủ yếu là các cụ, các bác đang rảo bước tập thể dục. Đi đường đón gió man mát, thành phố động cựa nhịp nhàng, người đi xe đạp, đi bộ đông hơn cả xe máy, ô tô. Khung cảnh này chỉ 2-3 giờ đồng hồ nữa thôi sẽ tan biến, thay vào đó là còi xe nườm nượp, ồn ã, xù xì, cáu bẳn.

Phần vì cũng hơi sớm chưa tới giờ ăn, phần nữa là ngày trong, nắng nhẹ đẹp quá, không cớ gì mà không làm vòng hồ hít hà nắng mai, sen đang lúc rộ nhất, hoa lá chen nhau trong gió mà nhả hương trước khi bị nắng bừng lên, cuộn tan vào trong không khí. Đi mới thấy thành phố đã thức dậy từ khi nào, có khi mọi người đã làm được vài vòng hồ, dừng chân lũ lượt ở vệ hồ nghỉ uống nước, hội họp. Từ đầu Yên Phụ rẽ xuống hồ đã thấy sen, lượn tới nửa vòng hồ, đoạn sau công viên nước là ba dãy bảy xe chỉ sen là sen, người bán người mua cười nói vui vẻ nhanh nhanh chóng chóng kẻo nhỡ mất độ sen nở. Nhiều đoàn đã kịp mua hết cả gánh sen, xe nào cũng dắt một bó về chơi ngày cuối tuần.

Sen vừa từ dưới đầm lên thơm ngát cả một vùng

Lượn qua mà ngắm, mà thở thôi cũng thấy thỏa thuê, ngày mới bỗng thấy vui tươi đượm sắc sen hồng. Cười nói một chặp cũng thấy lòng nao nao… đói, nghĩ ngay tới bát phở Mặn - gầm cầu chỗ Hàng Giấy đầy tú ụ, khói nghi ngút chan lên những lát thịt bắp hoa tươi rói đang chuyển dần sang màu tái. Không quên rẽ về qua lối Yên Hoa, thấy quán xá đang mở, Nhạc Xưa trên đường Yên Hoa đã kịp phát Khánh Ly hát Trịnh cũng kịp nghe vài lời ca, chú chủ quán đang cọm lưng sắp đặt mấy chiếc ghế gỗ. Rồi vắt qua Phan Đình Phùng mát rượi, bởi còn lại hàng cây cổ thụ đan rợp lối, đúng nghĩa con đường màu xanh, của hiếm Hà Nội bê tông hóa thời nay.

Tô phở Mặn hấp dẫn khó cưỡng

Phở không của riêng người Hà Nội, nhưng thực mà nói thì ăn phở ở Hà Nội mới thấy ngon, có đủ vị hồi quế, cọng hành, lá thơm, có cả mùi mắm chút mặn mòi. Phở Mặn chả lúc nào thấy không đông, đang lúc chờ xếp bàn thì quay ra ngó thớt thịt, hẳn hai người tay dao tay thớt thoăn thoắt cũng không, những bắp hoa còn tươi rói, đỏ lịm, lát nào lát nấy thái ra dẻo quẹo, sắp vào bát, môi nước đang sôi ùng ục chan vào, ôi sao mà ngon tới khó cưỡng. Thêm cả ớt tỏi, cả cái nóng hôi hổi của nước phở, ăn xong cứ như được xông hơi, mặt mũi giãn nở hết cả ra, anh em ai cũng thỏa mãn.

Nghe Fly on the moon nên đành treo ngược cành cây

Dịch chuyển sang quán cafe trên đường Nguyễn Biểu, được ôm trọn dưới tán xà cừ xanh non dưới nắng, bên ô cửa nhìn ngày trôi chậm. Anh em sung sướng nhấm nháp ngụm cafe, loa đang phát bản Fly on the moon. Sao thấy smartphone thành thứ thừa thãi, không còn cái cảnh nhìn màn hình smartphone mà like hay lướt.

Những buổi như này mới là sống thực đấy, cứ đi ra thong dong với phố phường, nghe hết thảy thanh âm của thành phố, nhìn đủ các sắc màu mùa hạ và ăn món ngon Hà Nội, thấy ngày hạ bỗng tươi đẹp.


ADVERTISEMENT