share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

W Coffee Talk Si Trần: Dạo phố, chụp ảnh và lắng nghe... ban công "kể chuyện"


ADVERTISEMENT

Si Trần (tên thật là Trần Huỳnh Cơ) là một graphic designer 9X sinh sống và làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh nhưng lại có sở thích lưu giữ mọi khoảnh khắc cuộc sống bằng ống kính máy ảnh. Anh cũng chính là chủ nhân của bộ ảnh "50 ban công" được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội những ngày qua. Trong chuyên mục W Coffee Talk tuần này, WOWWEEKEND đã có cơ hội trò chuyện cùng Si Trần để hiểu thêm về bộ ảnh.

Anh có thể chia sẻ một chút về sở thích đi đây đó và chụp ảnh của mình?

Si Trần, chụp ảnh, ban công, sài gòn, dạo phố

Vì tính chất công việc gắn liền với máy tính ngày đêm, mình hay tìm cách để cân bằng cuộc sống. Việc chạy xe lòng vòng ngắm nhìn phố xá xung quanh khiến mình cảm thấy tích cực và có nhiều cảm hứng hơn. Và mình chụp ảnh như một cách lưu giữ những gì mình thấy, bởi sự đa dạng của ống kính khiến hình ảnh được thể hiện đẹp đẽ hơn mắt nhìn bình thường.

Sài Gòn hiện lên trong anh với những sắc màu, xúc cảm như thế nào? 

Mình thấy Sài Gòn dễ chịu, từ không khí, cảnh quan đến con người. Khi bắt đầu sống ở Sài Gòn, mình học được lời cảm ơn từ những người ở đây, làm gì dù nhỏ đến lớn cũng dễ nói câu cảm ơn một cách chân thành mà không phải khách sáo. 

Sống ở đây lâu một chút, mình thấy chỗ này thật là lạ, có lẽ khó ai nói mình hiểu được hết Sài Gòn, khi mà chỉ cần di chuyển vài hướng mới, khám phá vài đường mới là đã thấy những góc khác đầy mới lạ. Thử đi dạo trên đường Phạm Thế Hiển về hướng quận 8, cứ đi miết tự dưng đến một cái phà, đi qua ngã ba sông y như miền quê nào đó. Hay thử đi qua bên Thanh Đa - Bình Quới, chặt hẻm vài chục lần tự dưng thấy hồ sen rộng ơi là rộng, ngắm được cả hoàng hôn. Cảnh quan cứ thay đổi vậy rồi hỏi chừng nào mới biết hết được Sài Gòn?

Với bộ ảnh "50 ban công", cảm hứng đến một cách tự nhiên hay đã nằm trong kế hoạch từ trước của anh? 

Si Trần, chụp ảnh, ban công, sài gòn, dạo phố

Ý tưởng chụp lại những chiếc ban công chắc cũng nhen nhóm trong suy nghĩ của mình mấy năm rồi, nhưng đến giờ mới bắt tay vào thực hiện. Nói tới Sài Gòn thì đặc trưng có lẽ là con người, cảnh quan và kiến trúc. Mình thích lối quy hoạch đô thị và những kiến trúc của thời kỳ trước như chung cư, công trình nhà nước hay nhà phố. Mình nghĩ thông qua ban công, những kiến trúc trên sẽ được lưu trữ nhiều nhất vì ban công Sài Gòn như một "họa tiết" lặp đi lặp lại, ngõ hẻm ngóc ngách nào của thành phố cũng có. Tuy kiến trúc có thể giống nhau nhưng mỗi ban công lại kể một câu chuyện khác nhau theo cách mà gia chủ trồng cây, phơi đồ,... Chính bởi nét độc bản đó, mình càng muốn lưu trữ hình ảnh ban công của Sài Gòn và những nơi mình có thể đến được.

Bộ ảnh có phải đã khai thác một khía cạnh rất mới về Sài Gòn không?  

Mình nghĩ là mới ở chỗ trước giờ chưa ai lưu trữ ban công thành một bộ như mình, còn Sài Gòn đó giờ thì vẫn vậy. Mọi người chắc ai cũng từng một lần ngước lên nhìn cây lá, mái nhà, ban công. Những góc cạnh bình dị của Sài Gòn vẫn âm thầm như vậy mà do cuộc sống và thời gian cuốn chúng ta đi nên không để ý đến nó một cách trọn vẹn. Chắc có lẽ vì vậy mà khi mình chia sẻ bộ ảnh, rất nhiều người hưởng ứng, bởi vì họ cũng hay quan sát và yêu thích vẻ đẹp của ban công, là một sự đồng điệu mà bất kỳ ai yêu cuộc
sống này cũng sẽ có.

Có rất nhiều yếu tố tạo nên tổng thể một căn nhà. Vậy điều gì ở ban công thu hút anh đến thế? 

Si Trần, chụp ảnh, ban công, sài gòn, dạo phố

Mình nghĩ là mình bị thu hút bởi mối liên kết giữa chủ nhà ban công và người đi đường nhìn ngắm như mình. Nhìn vào ban công của họ, mình vừa thích mắt với những thứ nhỏ xinh như cây trồng, lan can, đồ trang trí, vừa có cảm giác tự nhiên như được chia sẻ câu chuyện cuộc sống mà gia chủ sẵn sàng kể, không giấu giếm gì bởi vì ban công của họ hướng thẳng ra ngoài như muốn nói chuyện với người đi đường như mình.

50 ban công là 50 kiến trúc với những vẻ đẹp rất riêng. Chúng gợi cho anh suy nghĩ, cảm nhận gì? 

Si Trần, chụp ảnh, ban công, sài gòn, dạo phố

Mình cảm thấy may mắn khi "đóng khung" được thời gian vào album ảnh này. Có rất nhiều ban công ở Sài Gòn mặc dù vẫn mang nét thẩm mỹ vượt thời gian nhưng vật liệu xây dựng thì không trụ được như vậy. Theo thời gian, có lẽ những chiếc ban công sẽ dần mất đi vì nhà ở xuống cấp, nhu cầu sinh sống khác đi hay đơn giản là chủ đã bán nhà. Do vậy, mình thấy việc lưu trữ hình ảnh của ban công, lô gia hay mặt đứng công trình nói chung là việc rất cần thiết. Như cái cách mà chúng ta nhìn hình ảnh Sài Gòn những năm trước 75, biết đâu mấy mươi năm nữa thành phố cũng đổi thay, "khoác chiếc áo mới" và ban công cũ chỉ còn trong câu chuyện của mấy người già ngồi tám chuyện xưa?

Đâu là những tiêu chí quyết định một kiến trúc ban công sẽ được xuất hiện trong khung hình của anh? 

Si Trần, chụp ảnh, ban công, sài gòn, dạo phố

Đối với mình, mỗi ban công đều có nét đẹp riêng, mình thậm chí thích những ban công bị dỡ bỏ hay chắp vá vì nó rất thực tế và dễ bắt gặp trong đời thường. Để chụp sao cho thành một album đồng bộ, mình chỉ cần ban công có vị trí thoáng, không bị che chắn bởi dây điện, cột đèn, bảng hiệu hay công trình khác. 

Anh có câu chuyện hay kỷ niệm đáng nhớ nào với ban công không?

Là một người thích ban công nên mình cũng có một góc ban công nhỏ xinh ở nhà, tụi chó mèo nhà mình thích ngồi từ ban công nhìn ra đường hẻm. Mỗi sáng đi làm và tối về nhà, chỉ cần nghe tiếng xe là chúng thò mặt khỏi lan can hóng mình. Cũng vài lần bọn mèo nhảy từ ban công xuống mái nhà rồi gọi mãi mới chịu về, nhưng cũng không thèm leo lên mà phải để mình xách hai chân kéo lên. Chung quy lại, mình thấy thích việc có một ban công, vừa để bản thân bận rộn chăm cây nuôi cá, vừa là chỗ nghỉ ngơi, nuôi dưỡng tinh thần.

Bộ ảnh "50 ban công" của anh được chụp tại Sài Gòn nhưng cảm giác mà bộ ảnh đem lại thì rất...Hà Nội!

Si Trần, chụp ảnh, ban công, sài gòn, dạo phố

Có lẽ bấy lâu nay người ta thường nghĩ về Sài Gòn với nhịp sống xô bồ, nhờ bộ ảnh của anh mà mọi người phát hiện ra Sài Gòn cũng có những nét dịu dàng, yên bình. Anh có suy nghĩ gì về điều này?

Mình nghĩ do cách nhìn nhận về cuộc sống sẽ khiến ta thấy mình sống nhanh hay sống chậm. Sài Gòn là tổng hoà của nhiều gam màu, vừa tương đồng vừa bổ túc. Nơi này có sẵn sự dịu dàng, yên bình, nhưng nó ẩn trong ly bạc xỉu sáng sớm ở quán cà phê vợt mấy chục năm tuổi hay trong màu nắng chiều vàng hoe ngả lên chung cư cũ. Chỉ khi bạn dành thời gian ngắm nhìn và tận hưởng sẽ thấy Sài Gòn yên bình giữa nhịp sống xô bồ.

WOWWEEKEND cảm ơn Si Trần vì những chia sẻ chân tình này. Mong rằng trong tương lai, ống kính máy ảnh của anh sẽ bắt trọn và lưu giữ thêm nhiều khoảnh khắc muôn màu muôn vẻ của cuộc sống hơn nữa!


ADVERTISEMENT