share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Explore Xuôi về đầm Chuồng - Con đường đi tìm trầm mặc Cố đô


ADVERTISEMENT

“Đã bao lần đến với Huế mộng mơ
Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt”

Và “tình yêu dịu ngọt” trong lần trở về này chẳng phải là những điểm đến đã đi nhiều vào sách báo, cũng chẳng phải là những quán xá xa xỉ mà trước đó tôi từng tạt ngang qua mà là một nơi khá xa trung tâm thành phố - đầm Chuồng. Tôi chọn cách một mình băng băng trên chiếc xe máy, trải qua quãng đường đi dài tầm gần 15km để tự thưởng ngoạn những khoảnh khắc đẹp nhất của sông nước chốn này.

  “Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ”

Quãng đường trải dài về đầm Chuồng thực sự khiến tôi cảm giác như đang trở về những ngày cũ, những ngày mà ruộng đồng luôn mang hình ảnh của một bức tranh màu lúa mới, những ngày cò bay thẳng cánh giữa gió và mênh mang đất trời. Bỏ lại thành phố phía sau lưng và đi tìm những giá trị dung dị như thế này thật là một điều xứng đáng.

Thật may mắn, tôi đặt chân đến đầm Chuồng khi nắng vàng chưa tắt, vừa kịp lúc lưu lại trong tâm trí mình một cảnh đắt trời cho. Bạn biết không, thời gian ở đây vào buổi chiều tà như ngừng chạy, tất cả mọi thứ rơi vào trạng thái tĩnh, chỉ nghe tiếng gió thổi lồng lộng mà thôi. Chính vì điều đó mà bản thân tôi thi thoảng như người bị mất hồn, đứng lặng giữa bao la, chẳng thiết nghĩ đến liệu xung quanh mình có những xáo động gì hay không. Tôi và những cảnh vật xung quanh như đang cùng nhau gửi lời chào cuối, tiễn mặt trời lui về nơi trú ẩn.

Không gian lặng như tờ

Mọi hoạt động đánh bắt cá cũng đã ngừng, những chiếc thuyền con cũng tăm tắp xếp hàng về chốn nghỉ.  Tất cả mọi thứ đều được phủ một màu vàng cháy của nắng xế chiều. Nắng đậu trên mạn thuyền. Nắng phủ lên màn nước mỏng manh từ lòng phá khiến chốc chốc mặt nước cứ như có ai gõ nhẹ vào, rung rinh và lấp lánh.

Những chiếc thuyền đã lui về chốn nghỉ

Một điều đặc biệt nữa ở đây đó chính là dù đứng ở bất kì vị trí nào, bất kì hướng nào, bạn cũng đều có thể phóng được tầm mắt trải dài trên khắp không gian bạt ngàn của mặt đầm. Bạn sẽ nhìn thấy không chỉ là nước, là mây trời, là muôn vàn những chiếc thuyền cỏn con, mà chấm phá giữa khoảng không gian vĩ đại kia còn là những ngôi nhà chồ cô độc và những chiếc cọc chắn thẳng tắp. Mọi thứ khiến quang cảnh như kéo dài đến bất tận, rộng lớn đến vô cùng.

Chẳng biết điểm dừng của khung cảnh bất tận này là ở đâu

Ở đó, tôi tình cờ gặp một người phụ nữ đứng tuổi đang lùa trâu về men theo con đường đất giữa dòng nước. Chỉ một cuộc nói chuyện chóng vánh với người phụ nữ ấy thôi nhưng khiến tôi suy nghĩ và băn khoăn khá nhiều. Cuộc sống của người dân đầm Chuồng quanh năm lênh đênh sóng nước thật bình dị, chân chất và giản dị. Hiếm có nơi nào gần trung tâm thành phố đến vậy mà chẳng cần đến điện để xài. Mọi hoạt động của họ diễn ra hoàn toàn phụ thuộc vào quy luật tự nhiên dưới ánh sáng mặt trời. Cô kể rằng người dân ở đây làm việc rất vất vả, ấy thế mà điều đó không làm họ mệt mỏi chút nào, họ vẫn thường tự tạo niềm vui cùng nhau nơi làng quê yên bình này.

Mặt nước trong vắt như màu ngọc

Hãy một lần để đôi chân mình khoan thai, về với chốn tuyệt cảnh trữ tình, để nghe tiếng lòng này hòa vào với gió. Tôi chắc chắn rằng cảm giác ấy sẽ vô cùng tuyệt vời và sẽ chẳng thể nào quên được.

"Ai đi nhớ mãi ân tình thân thương”


ADVERTISEMENT