share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Tớ đi học hát với Lê Cát Trọng Lý


ADVERTISEMENT

Lý và chị Tú hạnh phúc trong không gian âm nhạc của mình.

Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đi học hát vì tớ hát dở tệ. Bạn biết mấy đứa đi karaoke nhạc một đằng mà giọng bay một nẻo nó thế nào rồi đấy. Vậy mà, chẳng hiểu sao tớ lại đăng ký đi học hát, lại còn là học hát với Lê Cát Trọng Lý. Tất nhiên, lớp tớ đăng ký là lớp hợp xướng nên không run tay, run chân lắm.

Để chuẩn bị tinh thần cho những anh em hát không ra gì như tớ đỡ nhụt chí vì sợ không theo nổi. Lý trêu trêu bảo, học hát với Lý xong thì vẫn y như cũ thôi, được cái là có thêm một buổi sáng chủ nhật vui vẻ và biết vài bài hát để thỉnh thoảng ngân nga lúc đi tắm. Dễ thương quá nè.

9h30, từ tầng trệt của Phủ, tớ đi lên lầu 2, gặp Lý. Lý bé xíu, đầu tóc lù xù như con chim bị ốm. Mà Lý đang ốm thật. Cuối buổi còn xin lỗi cả lớp vì Lý ho hoài.

Hôm ấy, Lý và chị Tú dạy mọi người bài hát đầu tiên. Bài hát Tám chữ có, bài ấy ai cũng quen vì đã nghe Lý hát nhiều lần. Lớp học một tiếng rưỡi, Lý tập cho mọi người khởi động để mở giọng và bắt đầu với từng câu, từng câu. Cả lớp không phải ai cũng biết hát và cũng nhiều người chưa được cầm trên tay bản hợp xướng bao giờ nên loạn cả lên, nhầm từ dòng này dòng giọng nọ.

Một số thành phần như tớ, hát lạc nhịp linh tinh lại không biết giọng mình thuộc tone nào, đã thế còn ham hố ngồi cùng bà bạn nên mạnh dạn đăng ký tenor. Ai dè, dính ngay nhóm ít người. Giọng đứa nào đứa ấy như gà ăn xu kem, ứ cả lại. May quá, nhìn thấy nguy nan, Lý chạy xuống hậu thuẫn, hát cùng cả đám nên mới có xí tự tin. Hết giờ, dù mới xong được nửa bài nhưng nghe chừng phấn khởi lắm. Có mọi người nâng đỡ, ai cũng thấy mình hát hay lên.

Vốn dĩ, ban đầu tớ đi học vì bạn rủ. À, tất nhiên tớ cũng mê Lý. Trong đầu thì có nảy ra chút chút mơ mộng rằng lớp của Lý sẽ xuất hiện những anh giai rất ư là nghệ sĩ. Ai dè hôm ấy cậu bạn của tớ không tới lớp; chỉ có một anh người Pháp đi cùng chị gái da nâu quyến rũ; một thằng nhóc bảy tuổi rưỡi vào nhóm soprano cũng được mà bass cũng xong. Nhưng nói thật là lớp học vẫn vui lắm. Ngay từ lúc giọng cả lớp hòa vào nhau đã thấy hứng khởi lạ. Dù giọng tớ thì như con vịt đang cạp cạp le lói ấy mà nghe mọi người hát rồi đu đưa theo cũng cảm giác mình xịn lên quá trời.

Lớp học của Lý bé, mọi người ngồi gần nhau. Lý nhí nhảnh, đáng yêu. Giời ơi, bà ấy hơn hơn người ta bảy tuổi mà chứ xưng em em hoài, rõ ghét. Cả chị Tú nữa, chị Tú đẹp, dịu dàng. Bà nào bà ấy đều trẻ và xịn và thiệt dễ mến. Cả lớp hát xong được sửa, được khen, tinh thần cao vút. Thật không nghĩ rằng, thay vì nghe bản thu âm hay những buổi theo dõi Lý từ phía hàng ghế khản giả tớ lại có cơ hội tham gia lớp học của Lý, nghe Lý véo von. Thề, Lý đáng yêu thực sự, hết phần người khác, cả trên sân khấu lẫn giữa những góc nhỏ sau ánh đèn.

Những ngày sau đó, tớ đi học, lớp vẫn vui như thế. Chúng tớ học thêm bài hát tiếng Anh, bài hát châu Phi, những bài dân ca Bắc Bộ, rồi còn cả nhạc thiếu nhi... Cả cô cả trò ai nấy đều mang một tinh thần cao vút. Thỉnh thoảng hát xong thấy hay quá tự khen nhau luôn chứ không cần thẹn thùng, ngại ngùng gì cả.

Cuối khóa học hai tháng, lớp có một buổi biểu diễn bé bé mời người thân. Theo tính toán đầy nghiêm túc của Lý và Tú  thì mỗi thành viên được mang theo một người rưỡi tới dự. Khi buổi biểu diễn sắp bắt đầu mà chỗ chưa kín, mặt Lý xìu xịu sao ít người thế rồi mỗi khi có người tới lại reo: A, chúng ta được đón thêm một người thân tới dự nữa. Trông có khác gì mấy con chim non hót véo von không cơ chứ.

Jin tiểu thư chuẩn bị cho buổi biểu diễn.

Buổi biểu diễn hôm ấy hát mọi người cùng nhau hát tám bài. Theo lời của Lý là học được chín bài lận nhưng một bài hát không hay, ứ hát nữa. Trước khi một bài bát vang lên, Lý ló mặt ra giới thiệu rồi lại chui vào “cánh gà” múa may loạn xạ. Nào quên lời rồi, quên nhạc rồi, nhóm này hát, nhóm kia bè... Dù hơi loạn lạc nhưng để ý mà xem, mặt ai cũng rạng rỡ. Lý còn tự nhận xét lớp này có độ tự hạnh phúc rất cao, hát xong tự khen hay quá trời. Cuối buổi biểu diễn, cả cô trò còn xin khán giả nghe hát lại một bài vì cơn vẫn chưa dứt.

Đúng là vì Lý nên lớp học hát của chúng tớ rất vui dù khả năng hát thì quả thật là không khá hơn được mấy. Tuy nhiên lớp học ấy khiến tớ yêu đời hơn, tự tin hơn, muốn giao tiếp với mọi người hơn nữa. Hiện giờ thì Lý đang bận ơi là bận, vừa đi Mông Cổ lại tiếp tục Khù Khờ tour nên lớp nghỉ, Phủ cũng đóng cửa. Nhưng chúng tớ vẫn ở nhà và đợi Lý đi về để tháng 11 cùng nhau vui vẻ tiếp.


ADVERTISEMENT