share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Đà Lạt của kẻ lang thang


ADVERTISEMENT

Khác với vẻ náo nhiệt thường thấy của một thành phố du lịch, Đà Lạt trong mắt những gã thích lang thang một mình như tôi luôn mang một vẻ đẹp trầm mặc rất chi tình tứ. Có cái gì đó ở xứ núi đồi này vẫn luôn thôi thúc tôi tìm đến mỗi khi lòng phiền muộn, khi muốn tránh xa những ồn ào cơm áo hay khi buồng phổi này cần được căng lên bởi luồng khí của tự do và sự an tĩnh.

Không khó để bắt gặp một Đà Lạt bình dị và “sống” như những gì vốn có. Đó là hình ảnh khói bếp trộn lẫn vào làn sương buốt lạnh từ những hàng ăn lúc 4 giờ sáng, là khi các chị các cô dọn sạp rau chuẩn bị cho buổi chợ sớm vào cái giấc mà hầu hết người ta đều còn đang say ngủ.

Đường Hai Bà Trưng một sớm mai.

Từ 5 giờ trở đi, ta thỉnh thoảng lướt qua ai đó đang đi chầm chậm trên đường, hai tay và gần nửa khuôn mặt họ rúc vào trong chiếc áo khoác dày. Những quán cóc cũng đã kín các chú trung niên trở đi, họ ngồi sát vào nhau, nhâm nhi ly cà phê nóng và rít vài điếu thuốc cho ấm, gương mặt thỉnh thoảng co lại khi có một cơn gió lạnh thổi qua. Làn sương mai Đà Lạt là một trong những điều làm tôi mê mẩn nhất. Tôi dậy từ sớm, cố vững tay lái trước từng đợt gió lạnh buốt thốc vào mặt và hai bàn tay để chạy lên đồi cao. Từng lớp mây mờ đục làm ẩn hiện những dãy núi xa khi trời còn chưa tỏ vẽ nên khung cảnh thiên nhiên như một bức tranh tuyệt mĩ.

Đà Lạt đẹp như một bức tranh khi trời vừa hửng sáng.

Đứng từ vị trí này, tôi thấy thấp thoáng bên dưới là những nếp nhà còn yên ngủ, từng vạt đồi được phủ kín bởi thông xanh và cây mimosa. Một cảm giác mênh mông khó tả. Tôi nghe rõ từng cành lá lay nhẹ trong gió, tôi chầm chậm suy nghĩ về mình.

Từng vạt nắng sớm làm bừng sáng cả sườn đồi, xa xa là những ngôi nhà đang còn ngái ngủ.

Nếu may mắn, bạn còn có thể ngắm bình minh vô cùng rực rỡ từ hồ Xuân Hương.

Một trong những “đặc sản” theo mùa của Đà Lạt nữa là hoa mai anh đào mà nếu bạn đến đây quá sớm hay quá muộn so với khi hoa nở cũng đều rất đáng tiếc. Thời điểm đẹp nhất để chiêm ngưỡng trọn vẹn vẻ đẹp của loài hoa xinh xắn này là vào cuối tháng 1 đến đầu tháng 2 khi tiết trời khô ráo. Lúc ấy, những con đường phố núi sẽ được phủ lấp bởi một màu hồng lãng mạn đến khó cưỡng.

Loài hoa mang màu hồng đặc trưng của hoa anh đào Nhật Bản
và hình dáng 5 cánh giống hoa mai nên mới có tên “mai anh đào”.

Thời gian đẹp nhất của mỗi mùa hoa mai anh đào là trong vòng 10 ngày kể từ khi hoa nở.

Với một người thích lang thang đây đó một mình, thì chốn đông người đôi khi thật đáng sợ. Sẽ có những lúc bạn chỉ muốn được ngồi ở một nơi yên tĩnh, thả hồn theo cảnh vật xung quanh hay một giai điệu nào đó, rồi ngẫm nghĩ về cuộc sống của mình hoặc đơn giản là không nghĩ gì hết. Dù vấn đề của bạn ngay lúc đó có được giải quyết hay không, thì tâm trạng của bạn hẳn sẽ nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Đừng quên dành thời gian để lắng nghe chính mình, đặc biệt trong cuộc sống ngày càng hối hả này bạn nhé!

Đà Lạt là điểm dừng chân lý tưởng với những ai muốn dành thời gian cho chính mình.

Bạn có thể tận hưởng thú vui chạy xe đường xa và men theo những con đường dốc uốn quanh rừng thông để đến với LangBiang tại huyện Lạc Dương. Thật tuyệt nếu thời tiết có nắng đẹp để từ đỉnh núi là bạn đã có thể ngắm nhìn toàn cảnh hồ Suối Vàng và các thảm thực vật bên dưới. Nếu tinh mắt, bạn còn có thể nhận ra cây thông cô đơn hồ Suối Vàng khá nổi tiếng nữa đấy!

Đứng giữa mênh mông đất trời, con người thật nhỏ bé, những nỗi buồn cũng vì thế mà dần tan đi.

Khi hoàng hôn buông xuống, những kẻ lang thang mộng mơ cũng có thể tìm đến trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt để đắm mình trong ánh nắng quái chiều trầm mặc mà đầy mãnh liệt. Không còn sự đông đúc thường thấy của các bạn trẻ đến chụp ảnh “check-in”, thay vào đó là không gian tĩnh lặng nhẹ nhàng khi từng tốp sinh viên bắt đầu ra về, trả lại nơi đây vẻ đẹp cổ kính của lối kiến trúc từ thời Pháp thuộc.

“Dân lang thang” thích lên Đà Lạt để ngắm ngày lặng lẽ trôi theo từng gam màu nắng.

Trong mắt kẻ lang thang, Đà Lạt đôi khi lại đẹp kiêu sa và mỏng mảnh như đóa bồ công anh trước gió.

Tôi thương Đà Lạt bằng tất cả trái tim mình, như thương một cô gái luôn chờ tôi trở về và ôm chầm lấy. Sau những mệt mỏi của cuộc sống thường nhật, tôi hay bất kỳ kẻ lang thang mơ mộng nào khác cũng mong được trở về nơi an trú mà mình yêu quý nhất. Không ít lần chỉ cần nghĩ đến một hôm mình thức dậy sớm, pha một bình trà nóng, mở nhạc Lê Uyên Phương và ngồi tận hưởng cái ấm lạnh đan vào nhau, gắn mình vào hồn cốt của Đà Lạt, là tôi đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi.

 


ADVERTISEMENT