share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Em ơi Đà Lạt bây giờ thế nào!


ADVERTISEMENT

Đã lâu lắm rồi ta chưa lên Đà Lạt, dù nơi ấy là cõi mộng mơ thiên đường. Cũng có nhiều lần chỉ thiếu điều là xách ba lô lên và đi, ấy vậy mà cũng lỡ, thành ra cứ hẹn tới hẹn lui cho tới tận bây giờ. Có quá nhiều lý do để ta ngập ngừng rồi lỡ hẹn, nhưng có lẽ quan trọng nhất vẫn là nỗi sợ của chính ta. Những hình ảnh một Đà Lạt đông tới ngộp thở khiến ta sợ mình mất đi bầu không khí đã từng được hít thở thuở nào. Rồi lại hình ảnh một Đà Lạt ngập rác sau mỗi buổi họp chợ đêm khiến ta sợ ký ức về những buổi tối êm đềm dạo chơi phai nhạt. Nhiều lúc cũng tự hỏi không lẽ cứ sợ hãi vu vơ như thế mà bỏ quên “người tình xưa”. Thành ra phải đi để tận mắt thấy Đà Lạt bây giờ thế nào!

Em ơi Đà Lạt bây giờ thế nào?

Thật may, lần này trời Đà Lạt vẫn thế, cứ xanh vời vợi như lần đầu ta đến. Nắng có lên nhưng gió vẫn chiều lòng lữ khách được tung tăng diện khăn choàng, áo khoác mỏng điệu đà làm duyên chụp ảnh bên hồ. Ta tìm về những con đường mình đã từng qua. Thời gian trôi đi, mọi thứ đã thay đổi theo năm tháng, những nhà hàng khách sạn san sát nhau, những gốc anh đào đã vươn cành vươn lá cao lớn phổng phao. Nhìn chúng lại nhớ mùa hoa năm nào nắm tay nhau tản bộ từ đường Đống Đa xuống tận chợ đêm. Khi ấy mai anh đào đang nở, cứ mỗi lần gió thổi cánh hoa lại bay, đẹp đến mê hồn. Thế nên đường có xa, dốc có dài mà chân chẳng hề thấy mỏi. Giờ không phải mùa hoa, và những con dốc ấy cũng không còn những hàng rào hoa dại mọc bởi những khối bê tông đã san sát nhau, và vì thế ta cũng chẳng muốn đi bộ nữa.

Trời Đà Lạt cứ xanh vời vợi như lần đầu ta tới

Chợ đêm Đà Lạt bây giờ đúng là đông lắm, nhất là ngày cuối tuần này. Cảm tưởng như chẳng còn chỗ chen chân bởi ai ai đến Đà Lạt cũng nhất định phải ra chợ đêm, đôi khi chỉ để xem người ta bán gì cho vui. Thành ra giờ không thể thảnh thơi mà lựa khăn lựa áo, hay mua quà lưu niệm cho bạn bè nữa. Nhưng mùi thơm của những củ khoai mật nướng, mùi của những chiếc bánh tráng nướng than hoa, mùi của sữa đậu nành nóng hổi thì vẫn quyến rũ như ngày nào. Và đó chính là điều mà ta mê nhất mỗi khi có dịp đi chợ đêm Đà Lạt. Thôi thì ngắm người qua lại một chút rồi mua vài củ khoai, ly sữa nóng rồi kiếm chỗ thưa người qua lại bên bờ hồ, vừa dựa vai tình nhân, nhâm nhi khoai nướng vừa tám chuyện trên trời dưới bể cùng nhau.

 Chợ đêm Đà Lạt đông tới mức chẳng chỗ chen chân...

Kể thì cũng buồn vì cái thú mua sắm phải bỏ qua một bên trước một rừng người cùng đổ xuống chợ, nhưng vẫn cảm thấy hài lòng vì vẫn được ăn món mình thích, được hít hà không khí se se mặt hồ bên người mình yêu. Thế cũng coi là an yên rồi!

…nhưng ta vẫn xuống chợ bởi mùi hương quyến rũ của những củ khoai lang mật ngọt bùi

Đà Lạt vốn thư nhàn với những rừng thông bát ngát, không gian mênh mông, cả thành phố giấu mình trong sương khiến mỗi lần đến đây ta đều như sống chậm lại vài nhịp để thấy cuộc sống lắng đọng và yêu đời hơn. Ấy vậy mà Đà Lạt bây giờ nếu chỉ quanh quẩn trong trung tâm thành phố thì dễ gì thấy quỳ già nở hoa bên đường, dễ gì dạo chơi bờ hồ mà không bị kẹt xe khói bụi, dễ gì có thể mơ màng bên ly cà phê mà không bị đám đông ồn ào làm mất cảm hứng. Cảm giác thực sự thấy tiếc nuối những ngày cũ. Nhưng thôi, cuộc sống vốn thế. Thời gian đã qua đi, mọi thứ cho vào miền ký ức làm kỷ niệm đẹp.

Đà Lạt vốn thư nhàn với những rừng thông bát ngát

Nói gì đi nữa, Đà Lạt bây giờ vẫn là một chốn yêu thương, như một khu vườn xinh xắn để mỗi khi mệt mỏi ta lại tìm về. Chẳng thế mà nghe ai nói “Bí bức quá, muốn đi đâu đó”, lại chỉ “Đà Lạt nhé!”; hay “thèm không khí mát lành mỗi sáng tinh sương”, “ừ, vậy thì lên Đà Lạt”... đấy thôi. Thế nên, giờ là lúc mình lại cùng nhau dệt những mộng đẹp của hiện tại. Bỏ hết những ưu tư, sợ hãi mông lung, mệt mỏi để về Đà Lạt, lại dập dìu tay trong tay mộng mơ lãng mạn. Những ngày ở Đà Lạt sáng sáng cùng nhau thưởng thức món bánh mì xíu mại nóng hổi, tối tối tay đan tay ăn khoai nướng, uống sữa đậu nành rồi tựa vai nhau ngồi ngắm lung linh mặt hồ Xuân Hương êm đềm.

Đà Lạt như một khu vườn xinh xắn để mỗi khi mệt mỏi ta lại tìm về!

 Còn gì hạnh phúc hơn khi sáng sáng cùng người yêu thưởng thức món bánh mì nổi tiếng giữa
phố mù sương

Đà Lạt bây giờ có thay đổi, nhưng nếu đã yêu thì nhất định sẽ tìm thấy những góc cho riêng mình. Những vườn dâu vẫn đầy trái chín chờ người tới hái, những luống hoa vẫn rực rỡ mỗi mùa, thác nước vẫn đổ, rừng thông vẫn reo và những món ăn dân dã vẫn cứ ngon miệng khi được thưởng thức cùng người yêu thương.

Đà Lạt có đổi thay thì vẫn còn đó những vườn dâu đầy trái chín chờ người đến hái

Và những luống hoa vẫn nở cho người tìm góc yêu thương!

Thế nên, ta sẽ không hỏi “bây giờ Đà Lạt thế nào” nữa mà sẽ đi dệt mộng mới và tìm chốn yêu thương với người ta yêu! 


ADVERTISEMENT