Explore Chùa Hang - Thanh tịnh cõi tâm linh xứ An Giang
Chuyến xe từ Sài Gòn tới Châu Đốc vào bến lúc hơn 4 giờ sáng. Tiết trời tháng Ba dìu dịu trong buổi sớm tinh sương. Chúng tôi tấp vào một quán bán đồ ăn tại bến xe, gọi ly cà phê nóng và tô hủ tiếu Nam Vang thưởng thức. Sau đó thuê xe máy hướng về núi Sam, nơi có ngôi chùa Hang nổi tiếng khắp vùng. Sáng sớm, đường vào chùa khá vắng và đôi chỗ còn mờ sương. Khi tôi tới cổng chùa vẫn chưa có người giữ xe, nên phải gửi tạm ở nhà dân. Có lẽ chúng tôi là những vị khách đầu tiên tới viếng chùa.
Chùa Hang một sáng tháng Ba
Chùa Hang, còn có tên khác là chùa Phước Điền, nằm tĩnh mịch tựa lưng vào một triền núi Sam. Chùa do bà Lê Thị Thơ (có biệt danh là Bà Thợ, do thạo nghề may vá), pháp hiệu Diệu Thiện, lập nên. Tương truyền kề bên am tu của bà có một hang núi sâu, trong hang có đôi mãng xà to lớn, dữ tợn. Tuy nhiên từ khi bà đến tu, đôi mãng xà không còn hung tợn nữa, mà thường đến nằm im lắng nghe kinh kệ. Sau khi bà qua đời, đôi mãng xà cũng bỗng dưng biến mất một cách kỳ bí khiến dân trong vùng tin vào sự linh thiêng của ngôi chùa.
Chùa Hang tựa lưng vào triền núi Sam
Những bậc thang khá cao giữa bức tường thành cổ kính, trầm mặc dẫn khách hành hương tới chùa. Phía dưới tòa chánh điện là hoa viên rộng với những tiểu cảnh sinh động, hoa súng, hoa cúc, hoa điệp vàng đua nhau khoe hương sắc. Những tượng Phật Di Lặc, Quan Thế Âm Bồ Tát và bốn vị hộ pháp đứng trong hoa viên tạo nên nét an yên, thanh tịnh chốn cửa chùa. Phía trước chùa có hai ngôi bảo tháp cổ được xây dựng và chạm khắc tinh xảo. Đây là nơi an nghỉ của sư bà Diệu Thiện và hòa thượng Thích Huệ Thiện, vị sư trụ trì đời thứ hai của chùa.
Ngôi bảo tháp cổ thấp thoáng sau bóng cây
Từ vị trí hoa viên, tôi đã có thể phóng tầm mắt ngắm cảnh cánh đồng sau vụ mùa, xa xa là những vạt tràm xanh ngát, nơi ngăn cách nước ta và nước bạn Campuchia. Tôi hơi tiếc vì không tới đây sớm hơn, khi mùa vàng phủ mênh mông, hay khi lúa đương thì con gái xanh mướt mắt chắc cũng rất đẹp. Nhưng không sao, đó sẽ là một trong những lý do để tôi trở về chốn thanh tịnh này lần nữa.
Khung cảnh nhìn từ chùa Hang
Từ dưới sân chùa, đi tiếp lên những bậc thang cao là điện thờ chính, hai bên điện chính là nơi tu học và sinh hoạt của các thiền sư. Tôi vào trong bái Phật, cầu bình an, sức khỏe cho gia đình rồi đi dạo vãn cảnh chùa trong tiếng kinh kệ, tiếng chuông chùa bình an. Bên trong chùa Hang có rất nhiều tiểu cảnh sinh động. Từ những góc hang hay những ngách nhỏ, ô cửa sổ đều được trang trí cây xanh hoặc những bức tượng Phật trầm mặc với thời gian. Khắp không gian thư tịch, mùi trầm thoang thoảng khiến tôi thấy yên bình và tịnh tâm vô thường.
Khung cảnh thư tịch nơi chốn cửa Phật
Qua hành lang nhỏ và một gian điện thờ, tôi bắt đầu tiến vào hang núi. Phía bên tay phải là một hang tự nhiên, bên trong thờ Quan Âm và hai con Thanh Xà, Bạch Xà. Tương truyền đây là hang hai con rắn sống. Hiện nay, để tránh nguy hiểm, hang được lấp kín chỉ còn lối đi vào sâu khoảng 10m, trông rất âm u, huyền bí. Theo lối đi, tôi bước vào một hang nhân tạo. Điều khiến tôi bất ngờ là ở hang này bước tới đâu đèn sẽ sáng tới đó và khi tôi vừa bước tới chỗ tượng Quan Thế Âm Bồ Tát nước sẽ tự động chảy theo hệ thống cảm ứng. Ở mỗi góc hang đều có thờ Quan Âm, phật Thích Ca và các vị Phật khác. Phía cuối hang là gian thờ Tam Bảo với tường kính bốn bề tạo hình ảnh phản chiếu các vị Phật khiến bất cứ ai tới đây cũng cảm thấy như trút bỏ được bụi trần, hòa mình vào không gian Phật pháp tịnh tâm.
Tới chùa Hang hòa mình vào không gian Phật pháp tịnh tâm (Ảnh: Bùi Thụy Đào Nguyên)
Rời hang Phật, chúng tôi trở ra, tiếp tục vãn cảnh chùa khi nắng đang lên. Khách hành hương bắt đầu đến viếng Phật đông hơn. Tôi và bạn chụp vài bức ảnh kỷ niệm rồi ngồi ngắm cảnh ở hoa viên. Không khí buổi sớm mai mát mẻ, mùi trầm hương thơm ngát hòa cùng tiếng kinh kệ, tiếng chuông chùa khiến cho cõi tâm linh càng thanh tịnh, khiến tâm hồn càng an lạc, bình yên.