share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

The Art Corner Điều ba mẹ không kể - Bộ phim lấy đi nước mắt của hàng ngàn khán giả


ADVERTISEMENT

Điều làm nên trí nhớ con người chính là kỷ niệm. Cho dù có một ngày trí nhớ ấy biến đi mất, thì kỷ niệm một đời vẫn còn đó, không thể nào phai nhòa hay biến mất đi được. Đó là điều tôi nhận ra khi ngồi trong rạp lúc 12h đêm, cùng một người bạn lạ gặp đôi lần, để khóc thật nhiều cho một bộ phim tưởng chừng như rất đỗi mộc mạc đơn sơ - bộ phim “Điều ba mẹ không kể” (Romang).

“Điều ba mẹ không kể”  không có “trai xinh gái đẹp” nào cả, cũng chẳng có những cảnh hành động giật gân, cũng không có yếu tố kinh dị gây bất ngờ, nó chỉ đơn thuần là bộ phim bàng bạc ánh sáng của tình yêu trong gia đình. Tưởng chừng như không có điểm gì hấp dẫn lại trở nên cơn sốt phòng vé. Sau ngày khởi chiếu, bộ phim nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của khán giả và được mệnh danh như bộ phim lấy đi “biển nước mắt” của hàng ngàn người xem. Dường như nội dung bộ phim có thể sẽ đúng với mỗi người ở một thời điểm nào đó trong cuộc đời, dường như những chuyện cãi cọ, giận hờn rồi lại yêu thương luôn mang đến sự đồng cảm trong lòng mỗi khán giả.

Trong “Điều ba mẹ không kể”, “ông nội quốc dân Hàn Quốc” Lee Soon Jae đảm nhận vai Cho Nam Bong, một ông bố gia trưởng, cộc cằn, không bao giờ nói những lời ngọt ngào, làm nghề lái taxi. Vợ ông - Mae Ja do diễn viên gạo cội Jung Young Sook là một người phụ nữ hiền lành, luôn hết lòng vì chồng và con cháu. Tưởng chừng họ sẽ yên ấm cùng gia đình con trai Jin Soo, bỗng một ngày, bà Mae Ja xuất hiện căn bệnh mất trí nhớ của tuổi già. Tuy ban đầu đưa bà vào viện dưỡng lão, nhưng sau đó, khi nhớ về bao nhiêu năm vợ chồng bên nhau, ông Nam Bong vẫn quyết định đón bà về. Không lâu sau đó, chứng mất trí nhớ cũng “lây” sang cả ông lão. Và từ đây, sau ngần ấy năm, hai vợ chồng già mới thực sự hạnh phúc sau những đè nén con cháu. Họ chăm sóc cho nhau, không ngừng quan tâm nhau những chuyện nhỏ nhặt và nhắc nhau đừng quên đối phương qua những mảnh giấy dán khắp nhà.

Đôi vợ chồng già Nam Bong - Mae Ja chăm sóc cho nhau

Nội dung bộ phim không sến súa, không quá đau thương, nhưng đau thương lại xuất hiện trong mỗi chi tiết rất nhỏ. Nó gần gũi đến mức, tôi hay khán giả nào đó khóc vì nghĩ đến gia đình mình, về những điều “ba mẹ không kể” cho những đứa con chúng tôi. Trong gia đình đó, mỗi thành viên đều có nỗi khổ của riêng mình, không ai hoàn toàn đúng, nhưng cũng không ai hoàn toàn sai. Chỉ có điều hoàn cảnh kinh tế khó khăn và những ám ảnh quá khứ khiến họ đổ lỗi cho nhau và oán giận nhau. Nhưng cuối cùng, khi tất cả kết thúc, dường như tình yêu thương là điều còn lại duy nhất. Người con trai Jin Soo và cô con dâu Jung Hee cuối cùng đã vô cùng hối hận khi để bố mẹ một mình mà không biết người cha cũng đang mắc bệnh. Cảnh người con trai khóc nức nở trong muộn màng gọi điện nhờ cảnh sát tìm ra mẹ cũng là một trong những chi tiết khiến người xem day dứt nhất.

Người mẹ mất trí nhớ và dần trở nên oán giận với những sai lầm của chồng trong quá khứ

Bối cảnh của bộ phim là ở một vùng ngoại ô thanh bình, nơi cuộc sống diễn ra chậm rãi và dường như đối lập hoàn toàn với công việc lái taxi nhộn nhịp của ông Nam Bong. Qua đó, “Điều ba mẹ không kể” cũng phê phán lối sống chỉ chăm chăm kiếm tiền mà dần dần xa rời gia đình. Khoảnh khắc ông bán đi chiếc xe mà ông từng khẳng định “Thà bỏ vợ chứ không bỏ xe” để tập trung chăm sóc cho vợ là khoảnh khắc ông quay đầu mà nhìn lại. Không còn bận rộn, không còn cục cằn, ông Nam Bong đã trở thành người chồng, người bạn đời đúng nghĩa mà bà Mae Ja vẫn cần.

Vợ chồng già vui đùa bên nhau

Hồi trẻ, ai cũng tự hỏi bản thân về ước mơ “Ước mơ của anh là gì vậy?”. Rồi năm tháng dần qua, chúng ta quên mất ước mơ thuở ban đầu. Chỉ đến một ngày ta già đi, chợt nhớ tới ước mơ năm xưa, mới kịp dừng lại nghĩ ngợi. Nhưng sau cùng, ta vẫn ở bên nhau và viết tiếp những giấc mơ còn dang dở bằng tình yêu. Cuộc sống nhiều bộn bề, rồi chúng ta cũng không nhớ rằng còn có một nơi ấm áp luôn đợi ta trở về, còn có một nơi mà chúng ta luôn được tha thứ vô điều kiện, gia đình - điều mà ông Nam Bong đã nhận ra “Hai người dù sao vẫn tốt hơn một”.

Cuối đời, người ta mới nhận ra rằng “Hai người dù sao vẫn tốt hơn một”

“Điều ba mẹ không kể” - bộ phim của những nụ cười trong đôi mắt vợ chồng đã xế chiều, bộ phim của sự nhân văn về mối quan hệ gia đình, con người chắc chắn sẽ là một trải nghiệm sâu sắc không thể bỏ qua. Nếu bạn hỏi rằng có đáng để bạn xem không? Tin tôi đi và hãy bước đến rạp chiếu phim thôi nào.

 


ADVERTISEMENT