Explore Dọc miền Kyushu!
Ngồi trong căn phòng trọ quen thuộc, tôi lục mở chiếc thẻ nhớ để xem lại những bức ảnh có được từ chuyến đi vừa rồi. Chính là bức ảnh này! Chính là nó! Phong cảnh của Kikuchi, Kumamoto - mảnh đất đã khiến tôi lên kế hoạch cho một chuyến đi dài…
Suối rừng tại Kikuchi Gorge
Tôi sắm cho mình chiếc máy ảnh đầu tiên năm 2021 và bắt đầu với ảnh chụp phong cảnh. Những chuyến đi cũng từ đó trở nên dày đặc hơn. Tôi thường tranh thủ những ngày cuối tuần hay các dịp nghỉ lễ dài ngày của Nhật Bản để đi đây đó. Từ những địa điểm có thể đi về trong ngày thuộc Kanto hay xa hơn một chút ở Tohoku, dần dà những chuyến đi dài ngày xuất hiện, điểm đến cũng ngày càng xa. Sau những hành trình, tôi thu về cho mình một thẻ nhớ đầy ắp kỷ niệm. Qua từng bức ảnh, tôi ghi lại những câu chuyện, những người từng gặp và cả những nơi từng đến.
Đợt đó, Nhật Bản đang chuẩn bị cho kỳ nghỉ lễ Obon (kỳ nghỉ hè vào tháng 8). Trong giờ nghỉ trưa ở công ty, tôi tình cờ nhìn thấy tấm ảnh chụp ray nắng ở Kumamoto với biển mây bên Aso của một nhiếp ảnh gia người Nhật. Ý tưởng chợt nảy ra: “Hay là mình cũng đi nhỉ?”. Tôi gửi tin nhắn cho anh Tiến, người đã đi hết 47 tỉnh của Nhật Bản, kèm theo ảnh chụp màn hình và lời mời cùng tham gia chuyến đi. Vậy mà anh đồng ý. Thế là hành trình “4.000km Nam tiến trong bảy ngày” bắt đầu.
Trước khi khởi hành, chúng tôi lên lịch trình cụ thể, tìm hiểu một chút về văn hóa cũng như quy định của điểm đến và quan sát dự báo thời tiết. Sớm ngày 10 tháng 8, tôi hẹn gặp anh Tiến ở Tokyo, sau đó xuất phát tới tỉnh Toyama để đón thêm hai người bạn, Lâm và Trường. Chúng tôi chọn thuê xe ô tô tự lái, anh Tiến và Lâm thay nhau lái xe.
Điểm đến đầu tiên – Toyama thuộc Chubu
Lần đầu tiên thực hiện một hành trình dài đến như thế, hơn 4.000km từ Tokyo đến Kyushu, tất nhiên không thể tránh khỏi những chuyện “dở khóc dở cười”. Không thuê khách sạn, không tìm những món ăn nổi tiếng hay nhà hàng sang trọng, phần lớn thời gian chúng tôi ở trên xe để di chuyển, ngủ, chờ đợi khoảnh khắc đẹp và bấm máy.
Những bữa ăn nhanh gọn được mua từ cửa hàng Combini (cửa hàng tiện lợi mở cửa 24/24), cửa hàng Sukiya, Yoshinoya hoặc Matsuya. Tôi còn nhớ cảnh mấy anh em trong bộ dạng phờ phạc, mắt thâm quầng vì thiếu ngủ đứng bên cạnh xe đỗ trước cửa hàng Combini, rệu rạo nhai miếng onigiri (cơm nắm), gặm cái bánh hay húp vội tô mì và nói đùa với nhau: “Ở nhà chăn ấm đệm êm, ngủ điều hòa lại không chịu, cứ thích rủ nhau đi như thế này cơ!”.
Đây là lần đầu tiên tôi tới Kyushu, cũng là hành trình xa nhất, dài ngày nhất mà tôi từng thực hiện. Khi vừa đặt chân đến Kyushu, tôi cảm nhận nơi này khá yên bình, không quá đông đúc. Không khí lại có chút gì đó giống với Tochigi, nơi tôi đang sống. Có lẽ do sự gần gũi với thiên nhiên mà nơi này mang lại. Những đồi cỏ xanh mướt vào mùa hè xuất hiện cùng với biển mây, những dòng suối, dòng thác “nhảy múa” bên cạnh những ray nắng, đẹp đến mê hoặc.
Tôi đặt tên cho hành trình là “Dọc miền Kyushu”, bởi Kumamoto – trung tâm của Kyushu – là mục tiêu chính mà chúng tôi hướng tới. Tỉnh Kumamoto nổi tiếng với Aso – núi lửa hoạt động lớn nhất Nhật Bản và là “thiên đường” của suối nước nóng. Các địa điểm tham quan cách khá xa nhau, phương tiện công cộng cũng có vẻ ít hơn so với nơi khác. Nhìn chung, cách thức di chuyển thuận tiện nhất vẫn là ô tô.
Bình minh trên đồi Oshitoishi, thuộc Kumamoto, Kyushu
Sớm hôm đó, cả nhóm đã đi bộ từ bãi đỗ xe dọc theo dòng suối khoảng 20-30 phút để vào sâu trong thung lũng Kikuchi. Tôi nhanh chân tìm được vị trí ưng ý để đặt chân máy, cũng có rất đông các nhiếp ảnh gia tới đây để săn đón thời điểm tia nắng hắt qua kẽ lá.
Kikuchi Gorge là một hẻm núi dài 4km thuộc Vườn quốc gia Aso Kuju và nằm trong danh sách “100 lựa chọn tắm rừng ở Nhật Bản”. Khung cảnh buổi sớm ở thung lũng Kikuchi rất trong lành. Màu xanh của cây cối hòa lẫn tiếng suối chảy, tiếng chim chóc “gọi nhau”, dòng nước trong veo, chạm vào mát lạnh dễ chịu, v.v. Tất cả dường như đang làm dịu đi cái nóng của mùa hè tháng 8.
Thời tiết hôm tôi đến không quá lý tưởng để chụp ảnh. Trời nhiều mây, ánh sáng yếu và độ ẩm thấp, không đủ điều kiện tạo ra ray nắng rõ ràng. Vì vậy mà ảnh chụp cũng không đáp ứng được mong đợi ban đầu. Nhưng nhìn lại, suốt cả chuyến đi, tấm ảnh chụp tại Kikuchi Gorge vẫn khiến tôi ưng ý nhất.
Kikuchi Gorge
Tiếp tục hành trình, chúng tôi di chuyển đến Takachiho, nơi được mệnh danh là vùng đất thiêng của đảo Kyushu. Xét về mặt tâm linh, đây là một trong những thánh địa linh thiêng bậc nhất tại Nhật Bản. Cách trung tâm thành phố Miyazaki 140km, Takachiho là thung lũng sâu được tạo nên sau hoạt động phun trào của núi lửa Aso.
Chúng tôi được dịp chiêm ngưỡng vẻ đẹp đầy khỏe khoắn của dòng nước chảy xối xả, tung bọt trắng xóa, đổ xuống từ thác nước cao đến 17m. Lúc này thời tiết đang trong hè, lá cây còn xanh, nhưng chỉ 2 - 3 tháng nữa thôi khi mùa thu đến, hẻm núi này sẽ ngập tràn sắc cam đỏ đẹp mắt. Tôi đặt máy ảnh hướng ra phía thác đổ, tại đài quan sát nhỏ bằng gỗ, nằm trên những tảng đá, nhìn xuống dòng nước uốn lượn rồi tìm cho mình một góc máy thật ưng ý.
Takachiho, tỉnh Miyazaki, Kyushu
Điểm đến tiếp theo là Hiroshima trước khi quay trở lại Kansai vào đúng dịp hoa hướng dương nở rộ. So với những vùng còn lại của Nhật Bản thì Kansai có phần đông đúc và náo nhiệt hơn. Chất giọng địa phương đặc trưng của người dân mang chút khác biệt so với tiếng phổ thông. Điều làm tôi khá ngạc nhiên là đến tận 2 - 3 giờ sáng, giới trẻ Kansai vẫn đang tụ tập trò chuyện hay “lên đồ” đi chơi phố. Có lẽ chính sự náo nhiệt này là hình ảnh khiến mọi người ấn tượng khi nhớ về Kansai chăng?
Hiroshima
Đây là hành trình về phương Nam đầu tiên của tôi sau nhiều năm ở Nhật Bản. Đặt chân lên vùng đất chưa bao giờ tới, chìm đắm trong cảnh sắc chưa từng thấy trước đây, cảm nhận từng khoảnh khắc bằng chính đôi mắt của mình và ghi lại những khung hình bằng chiếc máy ảnh thân thuộc… Đây có vẻ là hành trình để lại ấn tượng đặc biệt nhất với tôi từ trước đến nay. Chắc chắn là thế rồi! Chúng ta đều dễ bị ấn tượng bởi những thứ đầu tiên mà phải không?
Khi đến điểm cuối ở Shiga, sau khi đưa Lâm và Trường về Toyama, tôi cùng anh Tiến về lại Tokyo, kết thúc hành trình rong ruổi “Dọc miền Kyushu” của “4 kẻ mộng mơ”.
Shiga
Trở về ngôi nhà trọ ở Tochigi trong màn đêm mưa lớn tầm tã như thể muốn gột rửa hết tất cả mệt mỏi, bụi bẩn của hành trình Nam tiến đầy kỷ niệm. Thời điểm ngồi viết lại những dòng này, tôi vẫn chưa dám tin bản thân đã trải qua một hành trình dài như thế. Thật xa xôi, mới mẻ, mà cũng thật đáng giá!
>>Xem thêm: Penang: Những góc phố dịu dàng