share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Explore Khám phá Bù Gia Mập (Kỳ 1) - Hành trình về với rừng xanh


ADVERTISEMENT

Bù Gia Mập, nghe cái tên thôi đã thấy lạ...

Vậy nên hỏi tại sao lại chọn Vườn quốc gia Bù Gia Mập để làm điểm đến thì tôi thật không có câu trả lời chính xác. Vì duyên, vì sự mong muốn thử thách bản thân của tuổi trẻ… nhưng lý do gì cũng không quan trọng bằng việc tôi đã quyết định về với rừng!

Lần này, tôi chọn về với rừng xanh!

Hơn 4h chiều chúng tôi mới xuất phát từ Sài Gòn và có mặt tại Ban quản lý vườn lúc gần 8h tối. Quen với đèn đuốc sáng trưng, nên các “thanh niên thành phố” gần như bị sốc vì quá tối và vắng. Đến lúc yên vị trong phòng dành cho khách tại Ban quản lý vườn mới thấy “êm êm” tinh thần chút xíu.

Cả nhóm đều chưa từng đi rừng nên vừa háo hức vừa lo lắng chẳng thể ngủ được. Chúng tôi vẽ ra rất nhiều viễn cảnh về hành trình ngày mai, nào là sẽ chụp hình sao cho đẹp, đi sao cho an toàn, mang theo gì cho tiện dùng trong rừng... Đó là những kiến thức từ internet. Nhưng thực tế lại hoàn toàn khác! Tôi không thể tượng tưởng mình sắp bước vào một “cuộc chinh chiến” thực sự.

Nhìn thì có vẻ dễ, nhưng chúng tôi đang chuẩn bị bước vào một cuộc hành trình vô cùng vất vả

Sáng hôm sau, chúng tôi muốn xuất phát thật sớm cho mát mẻ nhưng các anh dẫn đường bên vườn bảo không thể, vì rừng còn ướt sương và tối hơn bên ngoài nhiều do ánh mặt trời chưa đủ để xuyên qua những tán rừng nguyên sinh. Nên khoảng hơn 7h cả đoàn mới bắt đầu di chuyển. Dẫn đường là anh Trường Giang, Phó giám đốc Trung tâm Giáo dục môi trường & Dịch vụ môi trường, cùng một anh nhân viên nữa của Ban quản lý .

Chúng tôi bắt đầu di chuyển bằng xe máy đến cửa rừng, nơi có trạm kiểm soát của kiểm lâm. Sau khi trình báo với kiểm lâm, nhóm tiếp tục đi xe máy thêm một đoạn nữa rồi mới gửi xe và rẽ ngang vào rừng. Hai anh hướng dẫn dắt chúng tôi vào một lối đi, mà tôi không thể nào nghĩ là đi được vì không có một biển báo, chỉ dẫn hay lối mòn nào cả. Vừa dẫn đường, anh Giang vừa trò chuyện để “những kẻ tay mơ” chưa một lần biết đi rừng, đỡ phải “nghĩ ngợi” nhiều. Anh đưa ra lộ trình và mốc thời gian sẽ đến điểm tập kết cắm trại. Tại đó, chúng tôi sẽ cùng nhau hạ trại, lội suối bắt cá và thưởng thức bữa tối với món cá suối nướng thơm lừng.

Lội suối bắt cá là một thú vui khi về với rừng

Và tất nhiên sẽ là thưởng thức thành quả của chính mình

Các anh cũng hướng dẫn chúng tôi những dấu hiệu nhận biết ở rừng, như nhận biết lối đi, cách biết một con thú có đang ở gần hay không… Những câu chuyện cứ tiếp nối nhau cho đến khi qua khỏi khu rừng lồ ô. Rừng lồ ô đẹp và dễ đi nên tôi nghĩ cứ thế này thì cũng không thể gây khó dễ gì cho tôi được. Nhưng đúng như cảnh báo trước đó của người hướng dẫn, chỉ chừng nửa tiếng sau cả nhóm bắt đầu rơi vào “thập diện mai phục” của rừng!

Vào sâu trong rừng, cây cối và dây leo chằng chịt chắn lối đi

Càng tiến sâu vào rừng, đường đi càng khó. Nếu không có người dẫn đường chỉ lối tôi thực sự không thể biết mình sẽ lạc tới ở đâu. Rừng xanh tươi đẹp, nhưng cũng thực sự là thử thách lớn. Nếu không rành rẽ thì rừng thực sự đáng sợ và bạn có thể mãi mãi không tìm được lối ra. Tôi biết đã có những trường hợp như thế!

Băng rừng, vượt suối không hề dễ dàng

Chúng tôi cứ thế rẽ cây rừng mà đi, lúc đi xuống lúc lại leo lên, vượt qua những khúc cây đổ, những đoạn suối sâu ngang đùi. 1 tiếng rồi 2 tiếng trôi qua, nắng lên cao, cái nóng bắt đầu bủa vây. Và mệt! Tôi lúc đầu còn hăng hái lấy máy ảnh ra chụp mỗi khi gặp một bông hoa rừng, một cái cây đẹp... nhưng giờ thì đến chân còn không muốn bước và không muốn cầm theo bất cứ thứ gì trên người. Chiếc ba lô vốn chỉ có một chai nước, cái máy ảnh và vài thứ linh tinh khác nhẹ tênh mà tôi còn cảm giác như nặng mấy chục cân. Và khi đã thấm mệt thì bước chân cũng không vững nên tôi liên tục bị trượt ngã mỗi khi xuống dốc hay vấp đá khi vượt suối cạn mùa khô.

Nhìn dòng suối cạn đơn giản vậy, nhưng khi đã thấm mệt, tôi liên tục vấp ngã

Nếu tính về số kilomet và sự vận động thì hành trình này có khi bằng cả mấy tháng cộng lại của tôi. Đến lúc này thì tôi thực sự phải cảm ơn các anh hướng dẫn vì đã chọn cung trekking ngắn, dễ đi và ít tốn thời gian nhất ở Bù Gia Mập. Cũng may, tôi đi vào mùa khô nên không gặp phải vắt, “đặc sản” của những cánh rừng nguyên sinh.

Trekking mùa khô, suối cạn dễ đi và đặc biệt là rừng chưa có vắt

Sau mấy tiếng len lỏi theo những lối mòn trong rừng, chúng tôi cũng đến được điểm cắm trại nghỉ đêm bên bờ suối. Lúc này, tôi mới có thể thoải mái bỏ ba lô xuống mà tận hưởng bầu thiên nhiên tươi mát ở giữa rừng xanh. Đêm nay, tôi sẽ có một đêm đặc biệt, ở giữa đại ngàn mênh mông!

Cắm trại giữa mênh mông đại ngàn


ADVERTISEMENT