Explore Nơi đây bao la quá, ai lên chốn này phiêu lãng cùng ta?
Có người anh, chẳng hiểu sao luôn chọn những vùng hiểm trở, khó khăn nhất để đi. Ít màng đến những căn phòng xinh đẹp bên biển cả sóng vỗ dập dồn, ít tới những địa điểm nổi tiếng đông đúc du khách tứ phương, nhưng có đi rồi mới hiểu, những nơi anh chọn quả nhiên đáng giá. Đơn cử như Trạm Tấu - một huyện vùng cao của tỉnh Sơn La, ba xã Phình Hồ, Làng Nhì và Bản Mù hẻo lánh lại là nơi anh chọn để “ẩn náu” giữa tháng Năm, lửng lơ xanh lúa đồng cao.
Tháng Năm lửng lơ xanh lúa đồng cao
Thấy kể, so với những ngày cũ rừng còn bao phủ nhiều, mỗi khi trời mưa đường tới đây lại là “ác mộng”, sạt lở và lầy lội biến chuyến đi trở thành cực hình. Đó là xưa thôi, còn giờ rừng bị đốn hạ nhường chỗ cho nương rẫy. Nhìn mà nhói lòng những cánh rừng xôn xao nay biến thành đồi trọc, lơ thơ vài thân cây xanh trước khi được phủ xanh bởi vụ mùa…
Những cánh rừng xôn xao nay biến thành đồi trọc
Mặc nhiên, người ta có thể vui một chút bởi nơi này có thể ngắm lúa hoài không chán. Ngoài điểm ngắm lúa ở Phình Hồ nhìn thẳng xuống thung lũng Mường Lò - cánh đồng lúa lớn thứ hai ở Tây Bắc - thì lúa ở vùng lõi giáp ranh giữa địa phận 2 tỉnh Yên Bái và Sơn La là thực sự quá đặc biệt.
Nơi này có thể ngắm lúa hoài không chán
Nếu như những ruộng bậc thang ở Y Tý, Mù Cang Chải hay Sa Pa người ta hoàn toàn có thể chạy xe bon bon đến tận nơi, thì ở đây sẽ phải vượt qua con đường dằn xóc, đất đá siêu khó đi, lên những con dốc cao của từng thửa ruộng để săn được những khoảnh khắc có một không hai ở Tây Bắc này.
Những khoảnh khắc có một không hai ở Tây Bắc
Không những là lúa đang xanh um giữa tháng Năm, khi mà ngày nước đổ đã qua và mùa vàng thì chưa tới, nơi đó vẫn còn nhiều những điều giản dị trông thấy trên đường, từ đường đất men theo sườn đồi thoai thoải, tới con đường đá trắng do xẻ núi mà hình thành. Qua những nếp nhà đơn sơ nghe mưa nghe nắng, mấy đứa trẻ mặt lấm lem nở nụ cười tươi mắt sáng lấp lánh, hay bóng dáng người đàn bà tần tảo trên nương. Tất cả hội tụ lại thành một cung đường tròn trĩnh, đầy đủ những cung bậc xúc cảm của một hành trình về với miền sơn cước.
Có căn nhà nằm nghe nắng mưa…
Bóng dáng người đàn bà tần tảo trên nương
Bức tranh Việt Nam của tôi khi đến đây trở nên thật khác biệt, và bạn có thể lờ mờ nhận ra tại sao có những người chọn chốn thâm sơn cùng cốc này để “thư giãn”. Cũng phải lắm chứ, đi để thấy trong những điều bình dị luôn ẩn chứa món quà cho kẻ lữ hành phương xa. Nơi đây bao la quá, ai lên chốn này phiêu lãng cùng ta?