share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Explore Tạm biệt phồn hoa, ta đi hoang đảo làm Robinson


ADVERTISEMENT

Có những ngày tất bật với guồng quay của cuộc sống, nào là sáng thức dậy vội vã ra khỏi nhà rồi lại vật vã với dòng xe cộ đông đúc giữa đường khói bụi, nào là chiều tối lại vội vã trở về cơm cơm nước nước. Có những ngày hơi thở dường như nặng trĩu vì những lo âu. Rồi lại có những ngày phải ngó người này người kia để sống cho khỏi đụng chạm. Vì những ngày như thế mà có ngày chỉ ước được bỏ cả thế giới để “đi trốn”. Đi trốn? Tại sao lại không nhỉ, một ngày làm Robinson ngoài hoang đảo, thả mình vào mây trời, hít thở không khí trong lành, làm bạn với chim với cá quên đời mỏi mệt. Ừ thì đi thôi, Hòn Nhàn hoang sơ ở Bình Định đang chờ dấu chân ta!

Tạm biệt phồn hoa, ta đi hoang đảo làm Robinson

Biển kia rồi, những con tàu đánh cá ngơi nghỉ trên bến ngay trước mặt kia rồi. Lên thúng ra thuyền lớn nổ neo tiến về thế giới của riêng ta thôi. Thuyền rẽ sóng bọt tung trắng xóa, những con hải âu bay theo để bắt cá nhỏ ngoi lên theo con sóng. Đứng ở đuôi tàu mà ngắm cảnh tượng ấy đã đủ thấy thiên nhiên thật đẹp rồi. Rồi làng chài dần dần mờ xa, chỉ còn thuyền với biển và ta tự tình. Những phút êm đềm ấy khiến ta thật mâu thuẫn, vừa muốn thuyền đi chậm chút để say với trời biển lại vừa muốn nhanh hơn chút để mau tới ốc đảo của riêng ta.

Trên con thuyền đánh cá, ta say sưa ngắm biển trời

Cứ như hiểu tâm tư của người trên thuyền, bác ngư dân bẻ lái cho “chiến mã” của mình đi sát vách đá Mũi Vi Rồng, qua Hòn Tranh, Hòn Đụm để có người thỏa thuê mà ngắm cảnh một lúc, sau đó mới thẳng tiến về Hòn Nhàn.

Thuyền qua Mũi Vi Rồng

Rồi lại ngang Hòn Tranh sóng bạc

Từ xa, Hòn Nhàn đã hiện ra trong tầm mắt là một đảo đá nhỏ trơ trọi giữa biển trời. Những chú chim nhàn biển nghe tiếng tàu lại gần lao xao chao liệng một lúc rồi đáp xuống những mỏm đá đứng ngó nghiêng nhìn những vị khách lạ. Rồi chúng mặc nhiên đứng rỉa lông rỉa cánh không một chút sợ sệt và chẳng quan tâm tới ai. Sóng vỗ trắng xóa vào vách đá. Nước biển xanh và trong veo, có thể nhìn rõ những cây san hô và chú sao biển xanh đỏ nằm dưới đáy nước sâu vài mét. Chiếc thúng lại được thả xuống nước để làm nhiệm vụ đưa khách vào đảo. Chàng trai vạn chài khéo léo chèo thúng vào bãi cạn ở giữa những mỏm đá nhỏ. Bãi đá bao bọc tạo thành một vùng nước êm trong veo như một hồ bơi. Thế giới này thật tuyệt vời!

Đây rồi Hòn Nhàn - ngôi nhà của loài chim biển

Vượt qua những mỏm đá hơi khó đi một chút, ta vào giữa đảo, nơi bằng phẳng đủ để ta thoải mái đứng ngồi, nơi có những vũng nước như một chiếc bồn tắm thiên nhiên mát lạnh cho ta tận hưởng cuộc sống. Ở Hòn Nhàn, ta như một Robinson giữa hoang đảo không điện, nước, không ồn ào khói bụi xe cộ và chiếc điện thoại cũng chỉ để làm một nhiệm vụ duy nhất là chụp hình lưu giữ khoảnh khắc này. Để khi trở về, có nhớ còn thèm lại lấy hình ra ngắm nghía mơ ước. Ở thế giới này ta chỉ việc nằm dài ngó trời ngó mây, ngó những cánh chim biển rợp một góc trời.

Thế giới này chỉ riêng mình ta

Chẳng ưu tư muộn phiền, ta nằm dài có trời mây xanh ngắt

Đôi khi vì mải mê quá mà ta quên mất đôi chân trần vấp đá hay bị những con hàu sắc cạnh bám trên đá cào xước cả chân. Nhưng cái thú của việc đi tới những nơi hoang sơ chẳng phải là để ta có bầu trời của riêng mình ta?! Vậy nên, một chút trầy xước có là gì khi làm Robinson.

Ở Hòn Nhàn hoang sơ, một chút trầy xước khi làm Robinson thì có sá gì

Khi nắng lên cao, lũ chim đi trốn trong những hốc đá. Vắng bạn trên trời, ta xuống nước làm bạn với những chú sao biển, bé cá Nemo đầy màu sắc và cả những chú hải sâm hiền lành. Chỉ cần một chiếc kính bơi, ta đã thấy thế giới trong phim hoạt hình Nemo hiện ra trước mắt đẹp đến ngỡ ngàng. Rồi với chiếc áo phao ta tự do trên nước, cứ thế thả mình vào bình yên nhẹ nhàng và bồng bềnh ấy, cứ thế say hoang vu biển trời mà chẳng màng thời gian đã trôi qua như thế nào.

Bồng bềnh trên mặt nước êm, ta say hoang vu biển trời

Quên hết thế giới ngoài kia, ta làm bạn với những chú sao biển xinh xinh

Rồi cũng đến lúc phải trở về thế giới thực tại của ta. Một ngày làm Robinson ngoài hoang đảo chưa “đã” nhưng cũng đủ cho ta nạp năng lượng để tiếp tục cuộc sống thường nhật một cách đầy nhiệt huyết. Và khi mệt mỏi, ngột ngạt, khi nhớ thế giới chim trời cá nước, ta lại tạm biệt phồn hoa, đi hoang đảo làm Robinson.


ADVERTISEMENT