share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Explore Thả mình giữa lòng tiểu sa mạc Phương Mai


ADVERTISEMENT

Quy Nhơn, nắng và gió, biển và cát – là thành phố biển của những đôi chân tìm về không ngừng nghỉ. Phải chăng khi nhắc đến Quy Nhơn, đó là tất cả? Quy Nhơn còn nhiều điểm đến thú vị và hấp dẫn lắm. Một trong những điểm dừng chân lí tưởng khiến bạn ngẩn ngơ là đồi cát Phương Mai.

Quy Nhơn trong mắt bạn là những bãi biển xanh mướt trải dài, là cung đường ven biển với bờ cát trắng mịn say đắm lòng người, là cái nắng hè chói chang xen lẫn cơn gió biển lồng lộng khơi xa… Còn Quy Nhơn trong mắt tôi là những con sóng dập dìu mỗi khi hè về, tiếng ve kêu râm ran và là những lần được về quê ngoại hồ hởi trượt cát. Thật đấy, Quy Nhơn còn có những đồi cát và một tiểu sa mạc Sahara với những triền đồi thoai thoải kéo dài xa tít tắp. Ở đó, chỉ có gió mát rượi và cát nóng ấm.

Quy Nhơn chiều về

Hoang sơ giữa nơi giáp ranh thành phố và bán đảo, đồi cát Phương Mai nằm lưng chừng những con đường nhựa mới, nối liền khu trung tâm thành phố Quy Nhơn đến với vùng xa xôi Nhơn Lý.

Ngay từ lần đầu tiên đến với đồi cát, trước mắt tôi lúc này là một tiểu sa mạc toàn cát và cát. Cát cứ thế mênh mông xếp thành từng đụn nối đuôi nhau trải dài tít tắp.

Người dân Nhơn Lý bảo rằng, bạn có thể chơi đùa ở đồi cát cả ngày và đến vào thời điểm nào cũng được. Vì vậy, sắp xếp lịch trình, tôi dành cả một ngày cuối tuần để đến với Phương Mai.

Dừng chân vào buổi sớm mai dịu mát và nắng nhẹ nhàng, những đụn cát trước mắt vàng ươm, óng ánh dưới nắng sớm. Trời buổi sáng mát mẻ, không khí nơi đây vẫn còn vướng víu chút se lạnh của đêm qua. Đặt chân vào cát mềm, thấy mát rượi lòng bàn chân. Khoan khoái đến lạ thường, tôi làm một tách café cho tỉnh ngủ hẳn. Đồi cát ban sáng vắng vẻ thật.

Phương Mai sáng bừng dưới nắng sớm

Nhưng mặt trời ở đây lên khá nhanh. Buổi trưa nắng gắt trên đầu, gió lộng bắt đầu thổi. Lúc này đồi cát Phương Mai chính thức đưa tôi bước vào cuộc du ngoạn một tiểu Sahara, nơi chỉ có gió và cát bao la bầu bạn. Càng ngắm nhìn, càng chìm đắm, càng chiêm ngưỡng càng muốn khen tạo hóa khéo vẽ nên một nơi đẹp đến mê mẩn hồn.

Cảm giác thả chân trần bước đi trong cát mới êm dịu làm sao. Từng hạt cát li ti len lỏi giữa những kẽ chân, lạo xạo dưới lòng bàn chân… ấm, nóng, rát. Ưỡn ngực, vươn vai, tôi bước đi trên cát giữa không gian lộng gió, đầu ngoái nhìn bốn phía bao la, dang đôi tay và tận hưởng gió thốc vào mặt. Sau lưng tôi và vết chân hằn trên cát, nhưng rất nhanh thôi, gió lại cuốn cát xóa mờ tất cả.

Con người bé nhỏ trước tiểu sa mạc Sahara

Giữa những bất tận, tôi thấy mình nhỏ bé nhưng tự do tự tại đến lạ. Nhắc tôi nhớ về những ngày thơ bé, cứ hè đến là lại nằng nặc đòi ba mẹ dắt đi chơi biển. Chỉ vì, biển có cát, cứ khoái chí ngồi nghịch, vẽ, xây nhà và chơi đồ hàng - tất cả đều trên cát. Chẳng còn bận tâm về thời gian trôi như thế nào.

Đi trong lòng cát mới thấy hết cái vẻ đẹp kỳ vĩ của đồi Phương Mai. Ở đây có những bức tường cát cao từ 20 – 30m, có nơi cao đến 100m so với mực nước biển sừng sững dưới cái nắng oi bức và những cơn gió lộng từ phía biển Nhơn Lý ùa vào tặng kèm bụi cát tung mù mịt.

Đưa nhau đi trốn

Khó có thể tìm thấy một bụi cây mát để bạn dừng chân, có chăng chỉ là một vài bụi nhỏ đủ để bạn dựa lưng tránh bớt ánh nắng chói chang đang chiếu thẳng từ đỉnh đầu mà thôi.

Yên bình đón gió

Nhìn ra xa kia là biển Nhơn Lý với hàng dương ngút ngàn, với sắc xanh tươi đẹp, với những làn gió biển khơi xa mát rượi nhưng rin rít muối biển. Nếu đúng là đang ở sa mạc thì bãi biển kia như ảo ảnh của ốc đảo, khiến kẻ lang thang ngắm rồi tự mình mê đắm và lạc lối giữa biển cát mênh mông.

Xa xa kia là biển Nhơn Lý xanh ngăn ngắt

Chiều về, bớt gắt và oi nồng, cái nắng dịu nhẹ hơn hẳn. Đồi cát bắt đầu đông hơn vì người ta đổ về đây để trượt cát. Gió vẫn thổi nhưng chẳng còn tung bụi như hỏa mù nữa, chỉ êm nhẹ như ru người ta vào bản hòa ca của gió và cát.

Khi đêm về, đúng chất tiểu sa mạc, khí trời cũng thay đổi chút ít, ngày nóng đêm lạnh, tuy nhiên, tôi cảm nhận cái lạnh ở đây không quá khắc nghiệt như mình tưởng. Sẽ rất thú vị nếu nằm dài trên cát dưới bầu trời bao la, chẳng nhà cao tầng hay chung cư cao cấp, Phương Mai chỉ có lấp lánh sao trời phủ kín khắp nơi và từng cơn gió mát rượi ùa vào lòng cát giữa đêm trăng sáng trên trời.

Hòa vào lòng cát là mọi muộn phiền rũ bỏ, là những bộn bề, lo âu. Để rồi khi quay về với cuộc sống thường nhật, tôi lại gánh vác những nghĩ suy của một kẻ đã trưởng thành. Trưởng thành rồi cũng là một đánh đổi lớn, nhỉ?

Đừng quên lưu lại những shoot hình ghi dấu với Phương Mai


ADVERTISEMENT