share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Châu Âu lạ mà quen


ADVERTISEMENT

Tôi đến Châu Âu vào một ngày hè cuối tháng 7 với tâm trạng của kẻ lữ khách háo hức được đắm chìm trong vùng đất mơ mộng tuổi ấu thơ. Châu Âu trong trí tưởng tượng của tôi là những kiến trúc cổ kính diễm lệ, những balcony uốn lượn kiêu sa, những con người dong dỏng cao, mắt xanh mũi lõ, đẹp lạnh lùng như bước ra từ những trang sách. Tôi cố tình chọn chuyến bay quá cảnh tại Dubai hòng tìm kiếm cơ hội được nhìn thấy và cảm nhận độ giàu có, chất chơi của thành phố xây dựng từ hư không này. 3h sáng, hàng hàng lớp lớp người đang vật vã nằm ngồi chờ đến chuyến bay của mình. Tôi rảo bước khắp sân bay mong tìm thấy chút gì xứng danh Dubai trong tâm trí tôi hay cũng là của nhiều người khác nhưng tôi chỉ tìm thấy người và người mệt mỏi chờ đợi tại đây – trạm trung chuyển của thế giới.

Tôi đến khách sạn khi đã chiều muộn nhưng nắng chiều vẫn rực rỡ lưu luyến trải dài khắp mọi nẻo đường. Khách sạn khá xa trung tâm nhằm tránh xa những dòng du khách đang thô bạo khám phá vùng đất cổ tích. Vì cuộc đời là những chuyến đi, khi tâm trí đã chỉ lối tư duy thì nhiệm vụ của lữ khách là tận hưởng hành trình vì có thể chẳng có gì nơi cuối con đường. Và cũng bởi vì tâm trí chỉ cho ta thấy những gì ta muốn thấy nên tôi cứ cố mở mắt to nhất có thể để tìm kiếm những điều lạ lẫm, những điều làm thỏa mãn tâm trí tò mò của kẻ lữ khách. Thật lạ khi thấy ngoài đường toàn người già đang ngồi tán gẫu trong giờ hành chính giữa thênh thang gió mát. Tôi chợt nghĩ đến những dòng xe cộ vội vã, những giọt mồ hôi nóng hổi của những ai đang tất tả ngược xuôi dưới cái nắng nóng hầm hập của Sài Gòn.

Rải rác trên những con đường xinh xắn trải dài là những người dân tị nạn, những người vô gia cư, những nghệ sĩ lang thang kiên nhẫn thu nhặt lòng tốt. Những hôm may mắn, ngoài những đồng xu lẻ, họ còn thu nhặt được niềm vui từ những người trẻ không ngại ngần nhảy múa theo điệu nhạc. Sài Gòn có ai nhảy múa giữa đường như vậy không nhỉ - tôi trộm nghĩ. Thật lạ khi nhìn thấy những điều mới mẻ ta đều tự động làm phép so sánh với những thứ thân quen gắn với ta hàng ngày.

Một trong những nét thú vị của Châu Âu là nhịp sống và sự nhường nhịn giữa người với người. Trong cái nắng ấm áp của mùa hè, họ thong thả cùng nhau đạp xe qua các nẻo đường, hoặc thư thái nằm dài trên ghế tắm nắng, tay cầm lon bia hay ly rượu vang rồi rù rì, kể cho nhau nghe về chuyện đời. Ở đây, người đi bộ có lỡ lơ đãng, chậm chân khi băng qua đường thì vẫn không nghe thấy tiếng còi xe bực bội thúc giục nào vang lên. Tôi lại bâng quơ suy nghĩ tại sao người mình lúc nào cũng hối hả, vội vã chen chúc nhau, còi xe inh ỏi như vậy. Hành trình khám phá Châu Âu có lẽ sẽ biến đổi bất cứ ai trở thành “ta trên đất tây và tây trên đất ta” – nghĩ đến đây tôi lại chợt cười vào trí tưởng tượng của mình.

 


ADVERTISEMENT