share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Để tôi kể bạn nghe, Bagan trong mắt tôi tuyệt vời như thế nào (P.2)


ADVERTISEMENT

Đạp xe ở Bagan là một trải nghiệm thú vị. Chắc chắn là như vậy, nhất là một nơi xinh đẹp, cổ kính như Bagan. Tôi đã không chọn xe máy điện hay ô tô cho ngày sau đó, mà là xe đạp để cảm nhận rõ hơn nhịp sống nơi đây, len lỏi kỹ hơn những ngóc ngách mà bản thân đã để tự “đi lạc” vào. ​Nhờ vậy, tôi đã trông thấy những dãy nhà bình yên không có tiếng í ới kẻ mua người bán, không có bóng dáng du khách, những ồn ào của khu phố Tây, tôi may mắn gặp một đám cưới truyền thống đang vui vẻ hát lên những khúc mừng vui cho cặp uyên ương trong ngày lành tháng tốt, hay là một căn nhà nhỏ im lìm giăng đầy những chiếc váy mang màu sắc Myanmar…

Đạp xe ở Bagan là một trải nghiệm thú vị

Những chiếc váy mang màu sắc Myanmar

Ai đó đã gọi Bagan là “thiên đường của mặt trời”, tại sao lại như vậy? Bởi chỉ đứng trước hào quang sớm mai, bạn mới cảm nhận được vẻ đẹp của mặt trời vùng đất đỏ. Gò lưng đạp xe gần 6 cây số để đến được đền Shwegugyi khi trời còn tối mịt. 5 giờ sáng nhưng mọi sự vẫn còn đang say giấc, cái lạnh ngấm vào thịt da và càng lạnh hơn nữa khi chân trần phải bước trên sàn đá lạnh ngắt. Hai tiếng chờ đợi vừa đói vừa rét đã được đền đáp xứng đáng khi quầng sáng xuất hiện, vòng tròn đỏ rực hiện ra trong khói và sương, và bụi, và những chiếc khinh khí cầu dần dần bay lên.

Mặt trời hiện ra trong khói và sương, và bụi, và những chiếc khinh khí cầu dần dần bay lên

Chúng tôi đã có những phút lặng lẽ nhất, mặc những chiếc máy chụp hình đã kỳ công chuẩn bị hòng “săn” bình minh, mặc những chiếc điện thoại hồi này vừa giơ lên trong háo hức. Có lẽ, chỉ đôi mắt - chiếc camera hiện đại nhất - mới có thể thu vào những thước phim, hình ảnh chân thực nhất về cảnh tượng một ngày mới lên của Bagan yên bình.

Những thước phim, hình ảnh chân thực nhất của Bagan

Chiếc xe đạp đưa chúng tôi đi xa hơn tầm mắt, tới những ngôi đền rộn tiếng chim muông và cây cỏ bao quanh. Có lúc, ngỡ những bãi có úa mùa đông hay những hàng thốt nốt vút cao đã đưa chúng tôi về thảo nguyên nào đó chứ chẳng phải Bagan cổ kính này. Một ngày đạp xe không biết mỏi mệt còn thú vị hơn nữa với bữa tối muộn nhâm nhi chút bia Myanmar trên sân thượng khu nhà, cùng ngắm pháo hoa đón năm mới - Tết Tây ở xứ người.

Những ngôi đền rộn tiếng chim muông và cây cỏ bao quanh

Những hàng thốt nốt vút cao

Tôi đã mua về nhà bao nhiêu là thanaka - thứ bột người Myanmar dùng bôi lên mặt chống lại nắng nóng, bởi quá thích cái cảm giác mát lạnh nó mang lại, yêu những gương mặt đen nhẻm đầy thanaka, cả bàn tay mềm đã giúp chúng tôi xoa bột đúng cách, như một người Myanmar chính hiệu. Tôi nhớ cuộc trò chuyện với bác lái xe đưa chúng tôi tới núi lửa Popa, dù chẳng hiểu nhau nhiều nhưng luôn cười rổn rảng khi hiểu được từ nào đó quen thuộc. Tôi nhớ cả hai bạn phục vụ khách sạn thật hiền đã bẽn lẽn khi chúng tôi đề nghị nấu thay các bạn bữa sáng.

Những kỷ niệm chẳng thể một vài trang giấy mà kể hết

Hẹn Bagan một ngày đẹp trời nhé, ta gặp nhau…

Những kỷ niệm đẹp về Bagan chẳng thể một vài trang giấy mà kể hết, chỉ có thể nói rằng, tôi đã luôn nhớ và mong ngóng quay lại Bagan, tìm lại ký ức, sống những ngày bình dị, an yên. Hẹn một ngày đẹp trời nhé, ta gặp nhau…

 

 

 

 


ADVERTISEMENT