WOWWEEKEND
by Vũ Như Mai
photo by Pexels, Unsplash, Haute Retreats, Tenuta Torciano
photo by Pexels, Unsplash, Haute Retreats, Tenuta Torciano
Nước mắt đỏ ngầu, khuôn mặt đầy máu, cô gái cùng đám bạn lao nhanh vào MRT. Tôi thảng thốt lia mắt nhìn đi nhìn lại hai lần xem những gì đang hiện ra trước mắt. “Sao lại có những hình ảnh này ở trung tâm của một đất nước phát triển như vậy nhỉ? Ai đánh cô ấy đến nông nỗi này?”.
Trưa nắng tháng Ba hanh hao màu áo, trong nhà máy lạnh mở hết cỡ, cảm giác ngột ngạt giữa phố phường khiến tôi nhớ đến những ngày được sống trong ngôi nhà cổ với giường tre, gió lùa qua song. Sáng thức dậy nghe tiếng chim ríu rít, tiếng chó sủa ngoài đầu ngõ, tiếng xuồng máy rì rì ngoài kênh. Những ký ức ấy cứ vương vương trong những ngày như thế này.
Miền Tây được nhắc đến là một trong những vùng quê yên bình với những cảnh vật đồng quê, cuộc sống của người nông dân chân chất, thật thà cùng những điều thú vị về ẩm thực, văn hoá. Nhắc đến du lịch tại đây, chưa chắn bạn có thể biết và hiểu hết được các địa điểm thu hút du lịch đâu nhé! Hôm nay, chính WOWWEEKEND sẽ giới thiệu đến bạn tour du lịch khám phá các tỉnh miền Tây nhé! Này, chúng ta cùng khởi hành thôi!
Sắc hồng của hoa tớ dày đang dần tô điểm từ những cánh rừng hùng vĩ đến từng thôn bản của huyện núi vùng cao Mù Cang Chải.
Tôi trở lại miền Tây vào một ngày đầu tháng 6 nắng như đổ lửa xuống những cánh đồng lúa mênh mông thẳng cánh cò bay. Chuyến đi của tôi được quyết định một cách cực kỳ nhanh chóng, giống như bất kỳ lần đi về miền sông nước Cửu Long nào trước đó. Nhưng lần này tôi dành thời gian nhiều hơn, và đi cả “Lục tỉnh Nam Kỳ” thăm lại những nơi tôi đã từng đến và tới cả những nơi mà tôi đã bỏ qua trong những chuyến đi trước. Và một trong những nơi để lại ấn tượng với tôi trong chuyến đi lần này chính là ngôi chùa Chén Kiểu, có kiến trúc độc đáo ở tỉnh Sóc Trăng.
Tôi vốn đã đứng ngồi không yên khi những hình ảnh ''đáy nước in trời'', những chùa chiền thanh tịch nhuốm màu thời gian ở Ninh Bình mỗi ngày lại hiện ra trước mắt khi vô tình đọc báo hay xem Facebook bạn bè. Nay những vần thơ đầy tình cảm của tác giả Tuân Nguyễn lại là một cái cớ nữa để tôi quyết định đi một chuyến về Ninh Bình – nơi hội tụ của tinh hoa đất trời!
Lại được nhân chuyến công tác ở Tam Kỳ mà nhất định phải ghé qua thăm thú làng bích họa Tam Thanh. Tới khi xuống tới nơi thì đúng là đẹp hết sảy, ngày vắng biển xanh, trời nước một màu mới thấy cho hết cái mênh mông trời biển.
Những ngày vào Hội An, tôi vẫn luôn nghĩ thế này, đi Hội An thì nhất định phải ở lại ban đêm, ở lại ban đêm nhất định phải ngắm nhìn và thưởng thức vẻ đẹp của những chiếc đèn lồng. Không phải ngẫu nhiên mà phố cổ Hội An này được vinh danh là 1 trong 20 nơi “sống đêm” tuyệt nhất hành tinh. Cũng không phải tự nhiên người ta ví Hội An là Venice của Việt Nam, điểm đến hấp dẫn thứ 2 ở Châu Á.
Đa phần những lần đi biển của tôi đều để nghỉ dưỡng, đắm mình trong làn nước mát và hứng làn gió mặn ngoài khơi. Nhưng lần này về Bình Định, tình cờ nghe được đôi ba chuyện hay ho về văn hóa tâm linh miền biển. Tôi quyết định trải nghiệm một chuyến hành trình mới, lần theo lời kể thực hư đó của bác ngư dân.
Pitigliano là một thị trấn “lơ lửng” đầy bí ẩn, một trong những địa điểm du lịch đẹp nhất nước Ý, nổi tiếng với những cầu thang dựng đứng, những bức tường đá cổ kính và những hầm rượu nằm uốn lượn bên dưới mặt đất.
Ẩn mình giữa rừng cây, cách vịnh San Francisco không xa, tác phẩm mới đây của Walker Warner sử dụng kiến trúc nông thôn để hoà hợp với khung cảnh xung quanh.
Quá chán nản với nhiều lần cơi nới lẻ tẻ, khiến ngôi nhà không còn giữ được sự nhất quán, một gia đình đã tìm đến công ty kiến trúc Walker Warner để “quét sạch" quá khứ và tưởng tượng về nơi ẩn náu mới của họ. Ý tưởng của họ là một căn nhà vừa phong cách, vẫn có được sự thư giãn, nhưng kiến trúc phải kết hợp hoàn hảo với môi trường xung quanh. Đó là một mảnh đất nằm giữa những cây sồi, đem lại cảm giác thật bình yên..
Xưa có thương một anh trai miền biển, quê Nhơn Lý, nhà cách biển mấy bước chân. Ấy thế mà tới khi chẳng còn liên hệ gì với nhau nữa mới có dịp về cái nơi mà ảnh suốt ngày ca ngợi “Quê anh xứ Nẫu, nghèo thôi mà đẹp dữ lắm em, tới đi đảm bảo mê liền à”...