share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Trekking DakPhoi: Về với miền hoang dã


ADVERTISEMENT

Tạm rời xa ồn ào náo nhiệt của thành phố, tạm quên đi những resort, khách sạn sang trọng, tôi chọn Đăk Lăk làm nơi khám phá cho những ngày cuối hè của mình, với hành trình trekking DakPhoi đầy mới mẻ và hấp dẫn vô cùng.

Trekking qua những cung đường tuyệt đẹp

Xe ô tô bỏ chúng tôi xuống ngay con đường rải nhựa, đón chúng tôi là 5 anh kiểm lâm người M’Nông đầy thân thiện và hoạt bát. Tôi dạo qua một con đường nhỏ dẫn tới một cánh đồng cỏ bát ngát trước trạm kiểm lâm, bươm bướm bay rợp trời, trời xanh cao không một gợn mây, nắng giòn tan đẹp đến mức khiến tôi ngỡ ngàng. Sau một đêm dài di chuyển từ TP. Hồ Chí Lên lên Đăk Lăk, dù người mệt lả đi nhưng khi nhìn thấy khung cảnh thiên nhiên ở đây cùng những con người nồng hậu, mọi mệt mỏi dường như tan biến mất.

Bữa sáng “organic” được chuẩn bị vô cùng chu đáo và ngon miệng

Bữa ăn sáng của chúng tôi được chuẩn bị chu đáo với phần xôi, trứng, trái cây và nước chanh dây. Mà đặc biệt là mọi thứ ở đây đều là “của nhà trồng được”, và tuyệt đối bạn sẽ không tìm được một mảnh nilon trong suốt chuyến hành trình này.

Sau bữa sáng, mặt trời lên cao hơn, ba chiếc xe công nông đón chúng tôi chở vào bìa rừng. Đường ban đầu đi còn bằng phẳng, đoạn tiếp theo thì xóc không thể tả, chúng tôi phải lần lượt xuống xe, đi bộ, để cho chiếc xe công nông cố lê mình qua đoạn đường đầy đá và đất đỏ, xong lại tiếp tục nhảy lên xe, cuộc hành trình lại tiếp tục. Nhìn mấy anh kiểm lâm chạy xe máy theo sau nhảy tưng tưng như đang phi ngựa, tôi nói, trời, đường sá như vầy, chắc chỉ các anh mới chạy xe được. Anh cười, nghề nghiệp quen rồi em. Mà, đây là cung đường rừng ít ra còn thuộc loại ‘coi được’ nhất, chớ tụi mình chạy xe xuyên len lỏi đường núi, đường rừng nguyên sinh, nó còn lắc léo khó đi hơn nhiều!

Bắt gặp những chú bò thong dong giữa rừng cà phê trên đường trekking

Xe dừng lại trước một con đường nhỏ xíu nhắm chừng chỉ vừa một người đi, vậy là đoạn đường trekking của chúng tôi chính thức bắt đầu. Với 7km đường rừng, dự kiến đi trong 3 tiếng. Trekking trong rừng là một trải nghiệm thú vị nhất mà tôi được trải qua trong hành trình tuổi trẻ của mình. Dẫu nắng nóng, đường gồ ghề khó đi, có lúc lại sình lầy đất đỏ, nhưng cảnh bên đường lại hữu tình vô cùng, khiến chúng tôi cứ mải mê đi hoài đi mãi, ngắm nghía cảnh vật mà quên đi bao mệt mỏi đang hiện hữu trên từng khuôn mặt. Các anh kiểm lâm đi kề bên, hát hò nhảy múa những điệu hát dân ca M’Nông đầy mê hoặc, có anh cất tiếng hát lên liền khiến chúng tôi trầm trồ - một giọng ca mà chỉ riêng núi rừng Tây Nguyên mới có. Nhờ vậy mà đoạn đường dường như ngắn hơn, mỗi bước chân như mở ra một điều mới lạ chờ chúng tôi khám phá. Những vườn cà phê bạt ngàn, đi ngang qua một vùng thoang thoảng mùi điều lộn hột, nhìn những em bé ngơ ngác trong những căn nhà gỗ nằm sâu trong rừng tách biệt với thế giới bên ngoài, là những điều mà chúng tôi chưa từng được trải nghiệm bao giờ.

Cung đường trekking tuyệt đẹp với hoa cỏ rợp lối đi

Đi được nửa chặng, cái mệt thấm sâu trong từng thớ thịt, đoàn phát hiện một con suối chảy róc rách và trong veo đầy mê hoặc. Không chần chừ quá lâu, cả đám người ùa xuống, ngâm chân, rửa mặt, có người còn tranh thủ uống một ngụm nước suối vì tin đó là năng lượng lành của núi rừng ban tặng. Mà kể cũng lạ, chỉ sau chừng 15 phút ngồi tĩnh tâm bên con suối, ai trong chúng tôi cũng như được nạp năng lượng, sẵn sàng chinh phục chặng đường còn lại.

Nhìn vầy ai mà không muốn ngồi ngay xuống thưởng thức một bữa ăn thân thiện với môi trường?

Sau hơn ba tiếng trekking đầy thử thách với những con người trước giờ chỉ quen ngồi văn phòng, cuối cùng chúng tôi cũng đã đến nơi. Chúng tôi dừng chân cắm trại tại một nơi bên cạnh dòng suối vô cùng đẹp. Cả đoàn nằm ra tấm phản được đan bằng tre do các anh kiểm lâm đã chuẩn bị sẵn, cái lạnh của tre thấm dần vào da thịt, mát rượi tâm hồn. Tôi nằm xuống, cảm nhận sự thoải mái dần lan tỏa, ngước mặt lên nhìn trời xanh cùng những tán cây vươn dài, tưởng chừng chỉ muốn nhắm mắt ngủ một giấc giữa chốn bình yên này.

Cơm lam, thịt rừng, rau rừng nao lòng khách phương xa

Đang thả hồn mình theo màu xanh mướt mắt của rừng, các anh kiểm lâm gọi chúng tôi dậy cùng chuẩn bị bữa trưa. Người lấy lá chuối, người lấy ống tre làm chén đũa, người mang đồ ăn lên bày ra. Một bữa tiệc thịnh soạn với thịt heo rừng, gỏi rau rừng, canh cá lóc nấu rau rừng, ngon và lạ miệng đến nỗi tôi phải thốt lên rằng đây là bữa ăn ngon nhất trong cuộc đời mình. Mọi người cười ồ lên, rồi chuyền nhau ly rượu đặc sản mà chỉ riêng nơi đây mới có. Bữa trưa đơn giản, thân tình và đầy gần gũi với thiên nhiên, khiến chúng tôi cảm nhận được sự kết nối vô cùng mạnh mẽ.

“Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ…”

Chiều, sau khi dựng lều xong, chúng tôi rủ nhau ra suối tắm, đùa giỡn cả một buổi như để trút bỏ hết mọi muộn phiền của những ngày qua. Các anh kiểm lâm lại một lần nữa khiến cả đoàn trầm trồ khi tự tay thiết kế ống dẫn nước bằng tre để chúng tôi có thể gội đầu, đánh răng, nhìn cứ y hệt một khách sạn 5 sao nào đó. Đoàn chúng tôi đã có một buổi tối vô cùng vui vẻ bên nhau. Sau bữa tối mọi người xúm xít chơi ma sói, đàn hát và ngồi ăn những trái bắp vừa được nướng lên thơm phức!

Đốt lửa để xua đi côn trùng và ngồi bên nhau ca hát, chuyện trò

Ống dẫn nước được thiết kế đặc biệt bởi các anh kiểm lâm

Hai ngày trong rừng thời gian như chậm lại, không điện thoại, không mạng xã hội, mười mấy con người chỉ quấn quít bên nhau cùng vui chơi cùng gắn kết. Hai ngày dù nghe thật ngắn ngủi nhưng trong khoảnh khắc đó, chúng tôi đã dành trọn vẹn thời gian cho nhau, lắng nghe và chia sẻ thật chân thành. Và thật sự để có được một chuyến trekking đầy trải nghiệm như vậy không thể nào không nhắc đến những con người nhiệt tình, luôn là người truyền cảm hứng cho đoàn trong suốt chuyến hành trình – đó là các anh kiểm lâm và các anh của Lak Tented Camp.

Những ngày không sóng điện thoại, không mạng xã hội, chúng tôi ở bên nhau,
chân thành và bình yên!

Thưởng thức ly cà phê Ban Mê đặc biệt giữa rừng

Nhắc về Đăk Lăk, trong tôi chắc chắn sẽ chẳng thể nào quên được hình ảnh của ngày trekking ấy, ngày mà tôi được về với đại ngàn bát ngát, lọt thỏm giữa thiên nhiên xanh mát, bình yên và thật hiền hòa…


ADVERTISEMENT