share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Chiều hồ Tây, thả vào những điều không tên


ADVERTISEMENT

Những cuối tuần không rời được Hà Nội thì hồ Tây lại thành điểm đến, như cái vòng tròn của nó, không đầu không cuối, thả vào những điều không tên.

Tách café bên hồ​

Một chiều êm, thiết nghĩ mấy bữa nữa mùa qua, thế là xách xe làm vòng hồ. Mà nào có hết, tới đầu Xuân Diệu đã đạp chân chống làm tách cafe, thả mắt ra mặt hồ mà chẳng hay nghĩ gì, thấy nhẹ bẫng. Vài gợn ráng chiều khẽ động cựa, mây mỏng, trời trong, thấy vui như được thỏa thuê, chắc khi ấy ai quay sang chào là nhoẻn miệng cười vui được ngay.

Hồ Tây nồng đượm hương sen một ngày đầu hạ

Lại có bận cắm mặt xuống, ngẩng mặt lên đã tối mịt ngày cuối tuần, cơn đói tự đến cũng tự qua, đành kệ. Chạy xe lên thẳng hồ hít hà cái hơi sương đêm lành lạnh khiến não cứ như tự giãn nở, phẳng mịn hết cả ra, cơ thể như được chuyển hóa năng lượng.
Bỏ qua không gian hồ Tây sang trọng của những biệt thự, của những nhà hàng hạng sang, khách sạn 5 sao với những đại gia nâng bước, giai nhân dập dìu, hồ Tây được định nghĩa là không gian công cộng dành cho tất cả, đó là cung đường ven hồ, là khoảng không mặt hồ mênh mông.​

Chiều hồ Tây, thả vào những điều không tên

Cứ lặng thinh mà quan sát, giữa thành phố quá đỗi chật chội, ồn ã và cấp tập này thì chỉ còn hồ Tây như một khoảng lặng để nương náu. Hồ Tây rộng lớn và không của riêng ai, nhưng ai đó lại cũng tìm được cho mình khoảnh riêng. Không đếm nổi biết bao đôi tình nhân đã tìm thấy hơi ấm của nhau. Chả hiếm khi gặp cảnh các anh, các chú tiêu khiển hàng vài giờ đồng hồ ngồi câu cá. Trước kia, bãi cỏ khu đầm sen còn là không gian của pet và các chủ pet giao lưu với nhau. Và còn là một vòng tròn lý tưởng của các đoàn đạp xe hay chạy bộ…

Có lẽ đây là không gian này biểu hiện thời gian rõ nét nhất cho những ai thèm mùa, nhớ mùa. Cũng là bởi tầm nhìn không bị giới hạn bởi những tường kính, bê tông nên mọi cảnh sắc đều thật sắc nét. Ai thèm đông Hà Nội, chắc khi về phải ùa lên hồ ngay mà hít hà cái hơi sương lạnh, ngày trở gió mặt hồ lúc nào cũng bàng bạc một màu sương mù giăng kín lối. Ngày xuân thì trời trong tươi tắn, nhất là những thảm cây ven hồ, cả vệt đương độ xuân thì. Sen đượm nồng cả không gian mỗi khi nắng hạ bừng lên, mà sen hồ Tây thì khỏi nói rồi, cả Hà Nội mong chờ. Chưa kể hạ sang, muồng hoàng yến như những chiếc đèn chùm, nhuộm vàng cả con đường ven hồ. Rồi những chiều thu lãng đãng, khiến ai đó bỗng hanh hao.


ADVERTISEMENT