share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Đón nắng sớm trên đỉnh núi lửa Batur (phần 2)


ADVERTISEMENT

Mắt nhắm mắt mở ngủ gục trên vai người bạn, vòng vèo qua những con đường đèo để đến điểm trekking, chúng tôi bước xuống xe với khí lạnh tràn phổi. Khoác vội thêm chiếc áo gió, cầm theo nước uống và những lời dặn dò của người hướng dẫn, cả đoàn rồng rắn lên đường.

Hướng đến bình minh Batur

Vẫn tâm trạng ngái ngủ, lê từng bước chân trên con đường rải nhựa phẳng lì - mà theo tôi được biết - dài chừng 3 kilomet. Ngoài hướng dẫn chính, chúng tôi có thêm một vài em gái người địa phương chỉ chừng 13, 14 tuổi, làm nhiệm vụ giúp đỡ, theo sát đoàn để tránh việc bị lạc, hoặc trả lời những câu hỏi vu vơ của du khách “Còn xa không em?”, “Cây này là cây gì?”, “Em bao nhiêu tuổi, làm nghề này lâu chưa?”...

Đường nhựa bằng phẳng được tiếp nối bằng những con dốc cao hơn, đường đá (mà tôi đoán chỉ vài năm đường nhựa sẽ lên tới đây) và đường đất lổn nhổn những cỏ dại sỏi đá. Không hề trang bị giày trek (giày leo núi), đôi chân tôi có phần khó chịu bởi dù địa hình không quá khó, nhưng phải leo dốc sau những ngày tháng ngồi văn phòng cũng quả là một thử thách không nhỏ.

Kể ra với dân văn phòng thì Batur cũng là thử thách không nhỏ

Trời vẫn tối thui. Chốc chốc, tôi lại thấy hơi tá hỏa vì thấy khói bốc lên trên mặt đường, rồi tự trấn an bởi thông tin đọc được rằng, người ta thậm chí có thể đào đất ở đây lên để luộc trứng cơ mà. Ghê không, nhưng làm sao bằng Hà Nội mùa hè, bạn chỉ việc mang chảo lên sân thượng một tòa nhà nào đó và chế biến món ăn, khỏi cần điện, khỏi cần bếp gas.

Khoảnh khắc lúc mặt trời tỏa những tia nắng đầu tiên

Khi đã lên đỉnh rồi. Tôi hơi hẫng nhẹ vì cái đỉnh núi (hay viewpoint) trông không có vẻ gì đặc biệt. Một cái mái nhà trông lụp xụp hết biết - nơi bán dăm ba đồ ăn uống, và cũng là chỗ người ta chế biến bữa sáng chính cho chúng tôi, một khoảng sân nhỏ xíu rải bê tông, với hàng chục con người đang lố nhố đứng ngồi. Mỗi người đều đã an vị cho mình một chỗ để có được tầm nhìn đẹp nhất lúc bình minh. 

Mỗi người đều đã an vị cho mình một chỗ

Đồng bọn đã tỏa đi khắp nơi, người chọn góc máy, người chuẩn bị drone (người Việt hay gọi là flycam), người chạy tít lên ngọn đồi cao bên cạnh xem có gì khác hơn không. Tôi cũng tùy hứng chọn một chỗ, nhấp nháp một chút nước cho tỉnh hẳn. Không khí dễ chịu thật, dù khá đông người nhưng chẳng ồn ào, và lại càng không thấm vào đâu so với không gian hùng vĩ như thế này.

Rất đông người chờ bình minh lên

Hóa ra, lời đồn cũng không sai đâu. Dòng sông và ngọn núi trước mặt bỗng nhiên bừng sáng, lộ ra những mảng mây lập lờ, ánh mặt trời le lói từ chân trời xa. Khói sương bốc lên mờ mờ ảo ảo, không hẹn mà gặp, đám người bỏ công dậy sớm ngắm bình minh đồng thanh “Wowww” một tiếng hết sức bất ngờ. Hẳn họ cũng có tâm trạng như mình, không chờ đợi gì lắm, nhưng hóa ra ... 

Hóa ra, lời đồn cũng không sai đâu

Khói sương bốc lên mờ mờ ảo ảo

Người ta phục vụ chúng tôi trà, cà phê, trứng và chuối. Tôi không đói lắm, chỉ nhận cốc cà phê nóng ấm, nhâm nhi trong lúc ngắm mặt trời lên. Nhờ drone, tôi mới biết chỗ chúng tôi đứng thực ra là môt sống núi tuyệt đẹp, xanh rì bên hõm núi lửa, đẹp đến nỗi chỉ ước mình được là cái máy bay để nhìn xuống toàn cảnh được rõ nhất.

Hưởng chút nắng sớm

Chỗ chúng tôi đứng thực ra là môt sống núi tuyệt đẹp

Nấn ná chưa muốn về dù xung quanh mọi người đang lục đục đi xuống, thành ra nhóm chúng tôi lên ở top đầu, nhưng xuống ở top cuối. Nắng đậm màu hơn phủ lên cảnh vật, ngày mới lên chỉ đơn giản như thế, và lúc ấy tôi mới nhận ra con đường mình đã đi qua. Cỏ lau xào xạc vì gió, những khu vườn ươm xanh mơn mởn hay chú chó mắt còn nhắm nghiền trước ngôi nhà nhỏ gần đường nhựa.

Batur đủ bình yên trong khoảnh khắc chào ngày mới

Không quá khó, không cao trào, nhưng đủ bình yên trong khoảnh khắc chào ngày mới, với giọng nói dễ thương của cô bé dẫn đường, của nắng, gió, sương, khói, và cái gì đó rất… Batur. 


ADVERTISEMENT