“Thích thì nhích” tưởng đùa mà lại thiệt của giới trẻ
Bất chợt một ngày, bạn lướt qua một vài trang Facebook, Instagram của các bạn trẻ, họ khoe hình ảnh và thông tin về những chuyến du lịch. Những háo hức về cảm giác “vác ba lô lên và đi” như thôi thúc bạn. Lại có khi đơn giản chỉ là bạn muốn tìm một chốn bình yên để thay đổi không khí nơi mình đang sống, đến một vùng đất khác, hít một làn gió mới, thưởng thức ẩm thực địa phương, trò chuyện với người bản địa và thả mắt nhìn vạn vật nơi đó.
Mơ về những vùng đất hứa
Giới trẻ thường bảo nhau rằng “Thích thì nhích”. Vậy thì sao bạn không để bước chân mình đi vào những ngày trẻ chưa vội vướng bận. Có như vậy cuộc sống của bạn mới không vô ích hay tẻ nhạt. Tôi tin rằng sau mỗi chuyến đi, bạn sẽ cảm thấy đôi vai nhẹ gánh hơn rất nhiều.
Người ta mê đi, cũng bởi đó là một liều thuốc cho tâm hồn
Dẫu vậy, vẫn có lời bàn tán rằng người trẻ như vậy là “ngông”, là sống quá trọng vào cảm xúc. Tôi không bác bỏ ý kiến này. Chỉ thắc mắc chuyện ở đời có bao giờ xét trên lý trí để chờ bạn xong cái bản thảo, xong cái kế hoạch rồi kéo đến không? Thử hỏi cuộc đời bạn có bao giờ diễn ra theo đúng kế hoạch? Câu trả lời tất nhiên là không. Những tác động xung quanh đấy bạn khó mà kiểm soát theo dự định. Thế nên với tâm hồn rạo rực, bạn hãy đi khi đôi chân còn chưa mỏi, vì có bao nhiêu lần "60 năm cuộc đời" đâu?
Một hành trình vẹn tròn là đủ đầy những hành trang mang theo và trải nghiệm mang về
Tưởng rằng câu nói “Thích thì nhích” chỉ là một câu nói đùa vui của giới trẻ. Thế nhưng với trường hợp này lại trở thành thiệt đúng không? Có những ngày tháng bước chân rong chơi như vậy để bạn nạp lại năng lượng sống cho cả cơ thể và trí óc. Vì đời bạn đâu chỉ thể quanh quẩn ở bốn vách ngăn tường cơ quan. Đâu có ai giam hãm hay bắt ép bạn phải dùng hết thanh xuân lao đầu vào công việc. Chăm chỉ là tốt, nhưng nếu như bạn nhận được những bài học từ việc đi nhiều, trải nghiệm nhiều còn đáng quý hơn cả. Mỗi nơi bạn đi qua, mỗi người bạn tiếp xúc sẽ luôn mang đến những cảm xúc khác nhau. Ngoài kia đẹp lắm, hay ho lắm, tất cả chờ bạn. Hãy sống một cuộc sống tùy ý theo sở thích của bạn. Khi đã thích rồi thì hãy nhích thật nhanh.
Tuổi thanh xuân muôn thuở trôi nhanh không ai kịp đếm
Và tuổi trẻ sẽ lụi tàn dần như một nhành hoa…
Đi đi anh, đi để kiếm tìm hạnh phúc giản đơn
Để mai đây khi ta có ngồi nhớ về một thời trai trẻ
Ta chẳng tiếc gì, lặng yên mỉm cười bởi cuộc đời muôn ngàn lối rẽ
Vẫn có những con đường mang tên “những dấu chân hoang"…
(Thơ Huỳnh Minh Nhật)