Explore Đến Ngó Dâu, ngắm Đà Lạt từ lưng chừng dốc
Tôi đã không biết tại sao Ngó Dâu có tên là Ngó Dâu, cho đến khi một buổi sáng thức giấc, cố gắng nhoài người nhìn sang vườn dâu đỏ lựng nhà bên. Ra vậy, đứng bên này “ngó ngó” vườn dâu, ta có một homestay Ngó Dâu độc nhất vô nhị ở cái xứ Đà Lạt này.
Ngó Dâu xinh yêu một sáng sớm
Tôi đang kể về một địa điểm lưu trú dạng homestay, nhưng không biết gọi như vậy có đúng không nữa, khi mà ở Ngó Dâu, người ta như bỗng từ khách du lịch trở thành người Đà Lạt thứ thiệt, người Đà Lạt ở trong căn nhà nằm lưng chừng dốc, nép mình nơi sườn đồi nhìn ra thung lũng, nơi mà suối Cam Ly vẫn ngày ngày chảy qua.
Ở Ngó, sống như người Đà Lạt thứ thiệt
Ngó Dâu có phòng riêng xinh xắn, phòng tập thể đủ riêng tư và ấm cúng cho những tâm hồn phương xa cùng kết nối, có bếp để ta tự tay nấu một bữa ra trò, có những góc nhỏ được trang trí tỉ mẩn nom thú vị vô cùng. Tôi thích ngắm mấy cái thứ nhỏ xinh, từ bàn trà, ly nước, bình hoa… đều là đồ hand-made mà chị Phương chủ nhà đã kỳ công tìm kiếm, sắp xếp. Thấy Ngó Dâu không hẳn là nơi kinh doanh nữa, chỉ đơn giản là chốn gửi gắm tình cảm của những kẻ đã đến Đà Lạt, yêu Đà Lạt và muốn gắn bó với mảnh đất này.
Ngó Dâu chỉ đơn giản là chốn gửi gắm tình cảm với Đà Lạt
Căn nhà Ngó Dâu của chúng tôi đậm chất thơ, như cái tình Đà Lạt luôn thấm đượm đến từng nhành cây ngọn cỏ. Thơ đến độ, chỉ cần nằm trên chiếc giường êm cũng cảm nhận Đà Lạt rõ như lòng bàn tay, ngồi một góc đọc sách cũng thấy thi vị thêm vài phần, lang thang quanh Ngó cũng trông xuống được một Đà Lạt “tình thơ”.
Căn nhà Ngó Dâu của chúng tôi đậm chất thơ
Như cái tình Đà Lạt luôn thấm đượm đến từng nhành cây ngọn cỏ
Tôi vẫn dành cho Đà Lạt một tình cảm đặc biệt, yêu cái cảm giác chạy xe qua miền dốc thân thương, nhấm nháp ly sữa đậu lúc nửa đêm sương xuống, hay đứng trên đồi thông ngắm mặt trời ló rạng mang ánh sáng về với thành phố ngàn hoa, và tôi cũng dành cho Ngó một chỗ đứng trong ký ức thật đẹp, có nắng gió, hoa cỏ, nụ cười và an yên.
Tôi cũng dành cho Ngó một chỗ đứng trong ký ức thật đẹp
Ta sống những ngày thảnh thơi ở Ngó
Nhớ ghé vườn hái mấy trái dâu đỏ lựng ngọt ngào, nhớ ngắt lá bạc hà cho vào tách trà buổi sớm, nhớ tham gia chuẩn bị một bữa ăn tập thể với những vị khách đường xa như mình, cùng trò chuyện, sẻ chia, đảm bảo bạn sẽ có một chuyến thăm thú Đà Lạt thật khác. Ta sống những ngày thảnh thơi ở Ngó, sống như người Đà Lạt vẫn nở nụ cười trước sự thích thú của đám trẻ đang hái những trái dâu đỏ mọng, sống giữa những tình cảm của chị chủ nhà, của những người bạn mới quen…