Enjoy Ngách 160 - Một chút Hà Nội thương nhớ giữa lòng Sài Gòn
Tìm đến Ngách 160 sau một lần đặt chân đến Hà Nội nhưng chưa đủ thời gian để khám phá trọn vẹn thủ đô cổ kính. Tôi muốn tìm đến một nơi nào đó của Sài Gòn để lắng lòng, suy ngẫm và thưởng thức lại hương vị Hà Nội phố. Một nơi nào đó có thể hồi sinh những ký ức thật đẹp đã từng có nơi thủ đô.
Tình cờ hẹn đứa bạn cùng chuyến Hà Nội hôm trước ghé thăm Ngách 160 sau vài ba thất hứa vì công việc. Cũng không quá mong đợi để tìm lại cái hơi thở gốc của thủ đô.
Thoạt đầu cũng vì cái tên “Ngách” khiến bản thân bất kỳ người yêu Hà Nội nào cũng sẽ cảm thấy quen thuộc. Bởi lẽ, nếu nhắc đến thủ đô người ta sẽ đinh ninh nhớ về cái ngách, cái ngõ, phố phường,…Vì vốn dĩ, những từ ngữ ấy đã làm nên một nét riêng cho Hà Nội.
Ngách 160 cũng thế, tuy nằm trong con hẻm nhỏ của Sài Gòn, cũng đôi chút giống với những ngõ ngách của đặc thù thành phố Hà Nội. Tuy nhiên, đặc trưng của Sài Gòn thì những “ngách” không quá nhỏ như ở thủ đô.
Nằm lặng lẽ một góc của con hẻm của đường Bùi Đình Tuý, Ngách 160 êm đềm với bảng hiệu mang màu cổ kính của “chất Hà Nội” với giàn hoa rủ bóng. Tên gọi “Ngách 160 - một khắc Hà Nội nhớ”.
Bước chân đầu tiên vào “Thủ đô thu nhỏ”, tôi đã phải hít thở thật sâu vì quá đỗi bất ngờ mà Ngách mang đến. Không gian mang màu vàng cổ kính, có chút gì đó trầm buồn như mùa thu Hà Nội. Lối thiết kế vốn sẵn có từ ngôi nhà đã cũ, Ngách 160 đúng chất, đúng mùi vị Hà Nội thủ đô của những năm tháng trước.
Không những tạo ra không gian đúng chất của Hà Nội từ tên gọi đến cách bố trí, sắp xếp không gian, có lẽ ngách còn mang cho người Sài Gòn những gì thật nhất, riêng nhất từ Hà Nội. Đó là những món thức uống với những ly cà phê trứng sánh mịn, béo ngậy. Đó là những ly trà quất, trà ô mai hay nước sấu, nước mơ chua chua ngọt ngọt, thanh mát từng ngụm khi thưởng thức. Đó là từng bát hạt hướng dương - nét đặc trưng ăn vặt của người Hà Nội mỗi khi ngồi tám chuyện cùng nhau. Những âm thanh “tách tách” ấy vừa thân thuộc vừa gần gũi như là “phương tiện” để mở đầu câu chuyện và kết nối mọi người với nhau.
Ngách 160 đặc biệt với những bức tường gạch cũ đã ngả màu rêu phong, cánh cửa gỗ đã nhuốm màu thời gian. Những góc phố Hà Nội được tái hiện sinh động với sạp báo cũ, cây thuốc lào, những cái bát, cái đĩa kiểu dáng cũ từ lâu đã không còn bán trên thị trường.
Ghé Ngách 160 vào một ngày cuối tuần, quán khá đông đủ mọi thành phần và lứa tuổi khác nhau. Có lẽ, Sài Gòn vốn là chốn nhộn nhịp, xô bồ quá làm người ta đôi khi có chút gì đó tìm về những nơi “hoài cổ” để cân bằng lại tâm hồn. Ngách không chỉ là nơi để đôi trai gái hẹn hò hay chốn gặp mặt thân tình của những nhóm bạn thân cùng sở thích đàn hát hay những cô bác vừa độ tứ tuần đi tìm chút hương vị an yên tinh thần.
Có lẽ, đối với những người đã từng đặt chân đến thủ đô nhất định sẽ vấn vương một điều man mác với nỗi nhớ chẳng thể gọi tên thì Ngách 160 chắc chắn sẽ an ủi và sưởi ấm tâm hồn bạn. Hãy một lần đến với Ngách 160, bạn sẽ thoả ước mong Hà Nội của mình đấy!