Explore Ở Nhơn Lý vui hơn ở nhà
Xưa có thương một anh trai miền biển, quê Nhơn Lý, nhà cách biển mấy bước chân. Ấy thế mà tới khi chẳng còn liên hệ gì với nhau nữa mới có dịp về cái nơi mà ảnh suốt ngày ca ngợi “Quê anh xứ Nẫu, nghèo thôi mà đẹp dữ lắm em, tới đi đảm bảo mê liền à”...
Quê anh xứ Nẫu, nghèo thôi mà đẹp dữ lắm em...
Nói thế thôi, mà đến rồi mê thật.
Chọn đúng mùa hè để đi Nhơn Lý, cái mùa mà ta kêu bằng mùa cháy thịt cháy da, nhưng vẻ đẹp của biển cả được lột tả rõ nhất. Nhơn Lý thuộc Quy Nhơn, Bình Định. Trước đây, chả ai tin nổi có ngày Nhơn Lý trở thành điểm du lịch, khi mà bên trong lúp xúp làng chài với dăm hộ dân nhỏ, vượt cồn cát, ngồi ghe mới ra được đất liền. Rồi cầu vượt biển Thị Nại xuất hiện như một vị cứu tinh cho Nhơn Lý phát triển hơn chút, và bàn tay thương mại của nhà thầu mới manh nha chạm đến để biến Nhơn Lý thành khu nghỉ dưỡng chính hiệu.
Đến đi, rồi mê mẩn
Mà không bàn tới thương mại hay không, nhưng cảm thấy mình may mắn khi tới Nhơn Lý, ở lì Nhơn Lý vài ngày để trải nghiệm cuộc sống thực sự ở xứ này. Không quá nhiều cảnh quan, nhưng đủ để chậm rãi khám phá, có biển xanh (hơn 5 bãi biển lớn nhỏ), cát trắng (đồi cát bán hoang mạc) mà người ta có thể tha hồ tắm táp, câu cá, leo núi, lặn ngắm san hô hay leo lên thật cao chơi trượt cát.
Biển ở đây lặn ngắm san hô được luôn nhé!
Ở thành thị vô vàn những trò tiêu khiển, trẻ con cả trăm thứ đồ chơi, còn ở đây, sinh ra và lớn lên chỉ có biển, cuộc sống gắn liền với biển, với đồi cát trắng, với những giọt mồ hôi khi ra khơi và niềm hân hoan đón thuyền tôm cá trở về.
Ngắm biển thôi cũng đủ vui rồi
Trải nghiệm trekking từ bãi Nồm qua bãi Kỳ Co, cắm trại một đêm trên bãi biển hoang sơ để sáng dậy mặt trời gõ cửa. Leo lên xương sống của núi Xương Lý - nơi trông ra được cả bãi Nồm, bãi Bấc và Eo Gió huyền thoại ngắm hoàng hôn. Tối đến theo dân biển đi bắt còng về nấu cháo, nhấm nháp với vài chai bia cho câu chuyện thêm phần thi vị, bõ cái công mò tới bán đảo này.
Một chốn bình yên hiếm khi nào có được
Ta nói mê mẩn cái lúc trưa hè nắng đổ, ngồi trông ra cái hẻm vàng ươm màu nắng thấy gió lùa vào rung rinh đám cỏ trước thềm nhà. Bà cô dưới bếp nói vọng lên “Nè, tao đổ bánh xèo xong rồi nè bưng lên ăn nhanh mấy đứa”. Xem nào, sáng sớm cô ra bến mua tôm tươi tanh tách, cô mua bột về quậy từ lúc nào, còn “mấy đứa” của cô thì đang ngủ khò vì hôm qua chơi trượt cát về mệt lử. Ăn trưa thôi, rồi đi chơi tiếp…