W Coffee Talk Cáp Lộc Hàn Vũ: Tìm về miền an yên để lưu giữ vẻ đẹp xưa
Ngoài thời gian làm kiểm nghiệm công nghệ Hóa học tại Quảng Bình, anh chàng 9X Cáp Lộc Hàn Vũ có cho mình sở thích “đi đây đi đó” và lưu giữ vẻ đẹp của những ngày xưa cũ qua ống kính máy ảnh. Theo thời gian, album làng quê Việt Nam của Hàn Vũ cứ thế đầy thêm; “tọa độ” của những bức ảnh trải dài khoảng 11 tỉnh thành trên đất nước, chủ yếu ở miền Trung quê hương anh.
Với những chuyến đi xa như thế, Cáp Lộc Hàn Vũ đã hiện diện trong khung cảnh thanh bình để trực tiếp hòa mình vào cuộc sống. Đồng thời, anh cũng cố gắng truyền tải trọn vẹn cảm xúc an nhiên, dung dị đến những ai ngắm nhìn các bức ảnh của mình.
“Dạo quanh” tài khoản Instagram @caplochanvu, không khó để bắt gặp những mảng màu quen thuộc của bức tranh thiên nhiên miền quê đời thực, trong đó nổi bật hơn cả là sắc vàng của cánh đồng lúa bạt ngàn, sắc xanh của cây cối sum suê, xa xa là đồi núi hùng vĩ hòa mình cùng bầu trời cao vợi.
Dẫu Cáp Lộc Hàn Vũ chỉ chụp phong cảnh tĩnh là chính, thật lạ là ta lại thấy mọi chủ thể trong ảnh đều “động”, nói cách khác là cảm nhận rất rõ hơi thở của cuộc sống sinh hoạt. Thỉnh thoảng, những bức ảnh của Hàn Vũ cũng xuất hiện con người lao động chất phác hay những em nhỏ vô tư cười nói.
Cáp Lộc Hàn Vũ
Trong chuyên mục W Coffee Talk tuần này, WOWWEEKEND đã có cuộc trò chuyện giàu cảm xúc với anh Cáp Lộc Hàn Vũ để hiểu thêm về những bức ảnh của anh.
Xin chào anh Hàn Vũ!
Đam mê chụp ảnh cũng như “đi đây đi đó” của anh bắt đầu như thế nào?
Mình nhận ra đam mê chụp ảnh từ khi còn là học sinh, nhưng khi đó không đủ điều kiện để mua máy ảnh nên chỉ biết... ngắm ảnh. Sau này, trong một lần được chiêm ngưỡng bộ ảnh nổi tiếng chụp cô bé Mirai Chan của nhiếp ảnh gia người Nhật Kotori Kawashima, niềm đam mê trong mình bùng lên dẫn đến quyết định dành dụm tiền mua một chiếc máy ảnh.
Còn hành trình “đi đây đi đó” của mình chịu ảnh hưởng rất nhiều từ những chuyến đi, những bài hát truyền cảm hứng của anh Trần Lập - “cố thủ lĩnh” ban nhạc Bức Tường.
Người ta thường nghĩ về miền Trung là vùng đất của nắng gió và những cơn mưa. Thế còn miền Trung trong anh hiện lên như thế nào?
Hai tính từ mô tả đúng và cô đọng nhất có lẽ là “chân phương” và “thật thà”.
Miền Trung với mình là mảnh đất kiên cường, vượt qua bao nhiêu khó khăn để không ngừng vươn lên. Hơi trái ngược với sức mạnh bền bỉ ấy, đó đồng thời là một miền Trung mang vẻ đẹp dung dị trong từng cảnh vật và con người mà mình có cơ hội gặp gỡ.
Điều gì của cảnh vật và con người ở làng quê nói chung khiến anh say mê?
Sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn miền Trung nên mình rất thích vẻ đẹp của những làng quê. Mỗi vùng quê mình đi qua đều mang đến cảm giác yên bình, thân quen như đang ở nhà, hay chính là được trở về tuổi thơ đẹp đẽ của mình.
Ngoài cảnh vật, con người ở làng quê cũng rất gần gũi, giản dị và thân thương. Khi trò chuyện với họ một cách thoải mái, mình có cảm giác bản thân luôn được chào đón như đứa con xa nhà lâu ngày trở về.
Chung quy lại, sự an yên và thân thuộc là hai điều mình say mê ở những làng quê Việt Nam nói chung.
Chủ thể trong các bức ảnh có khả năng “tiết lộ” ít nhiều tính cách người chụp. Anh hãy “bật mí” một chút về bản thân?
Thú thật, mình là một người hơi nặng tình yêu quê nhà, không thích xô bồ mà chỉ say mê những điều giản đơn, chân thật. Ngoài ra, mình cũng là người không muốn đi theo số đông và thích có cái “chất riêng” của bản thân.
Sau mỗi lần “xách ba lô lên và đi”, anh thu nhận được kỷ niệm hay cách nhìn nhận cuộc sống như thế nào?
Kỷ niệm thì có nhiều lắm. Đáng nhớ nhất có lẽ là những khoảnh khắc và câu chuyện gắn liền với việc chụp những đứa nhỏ. Tụi nhỏ cười nói và vui chơi khiến mình như “xin được tấm vé về tuổi thơ” vậy.
Một kỷ niệm đặc biệt khác là mình gặp gỡ và trò chuyện cùng các cô, các bác nông dân. Họ còn mời mình uống nước chè và hào sảng cho cả bắp mang về nữa. Tất cả đều là những kỷ niệm dễ thương khiến mình không thể nào quên.
Còn về bài học cuộc sống, 3 điều mình luôn tâm niệm là phải sống bình tĩnh, sống chân phương và sống tử tế.
Anh hãy gửi một lời khuyên đến các bạn lần đầu chụp phong cảnh?
Mình không có lời khuyên gì nhiều liên quan đến kỹ thuật, chỉ muốn nhắn nhủ các bạn chú trọng đến mặt cảm xúc khi cầm máy. Cảm xúc ra sao rất quan trọng. Hãy cứ để cảm xúc quyết định tấm ảnh đầu tiên bạn chụp.