share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Đảo Yến - Bãi Đôi đẹp quên lối về


ADVERTISEMENT

Trong một chuyến đi lặn biển cùng với dân miền biển thứ thiệt ở Nha Trang tôi được biết đến một cái tên chỉ nghe thôi đã thấy hấp dẫn rồi. Đó là Bãi Đôi – Đảo Yến, thuộc khu Hòn Nội, Nha Trang, cách cảng cầu đá khoảng 25km, là khu thuộc sự quản lý của Công ty Yến Sào Khánh Hòa. Những lời ca ngợi về độ “đẹp - độc - hoang sơ” của các anh thợ lặn dành cho nơi này khiến tôi vừa tò mò vừa háo hức muốn được “mục sở thị”.

Vừa khai thác vừa bảo tồn nên khu Đảo Yến - Bãi Đôi vẫn rất hoang sơ

8h sáng, nắng đã lên cao chiếu xuống mặt biển xanh vời vợi, sóng êm gió nhẹ thuyền từ từ thả neo ra đảo. Chúng tôi vừa ngắm biển vừa nghe anh hướng dẫn giới thiệu về đời sống của chim yến, về ngành khai thác bảo tồn yến đảo. Thỉnh thoảng câu chuyện bị cắt ngang bởi những tiếng “wow” “nhìn kìa”... của du khách khi bất chợt thấy vài chú cá chuồn đùa vui lao vút lên mặt nước bay cả đoạn rồi lại thả mình xuống làn nước trong xanh. Có khi không chỉ một mà cả bốn năm chú cùng thi nhau lao vun vút trên con sóng bạc. Cảnh tượng đó đối với dân miền biển là bình thường, nhưng đối với khách du lịch như chúng tôi lại vô cùng thú vị.

Hôm ấy trời thật xanh và biển thật dịu dàng

Câu chuyện và cảnh đẹp biển khơi khiến chúng tôi quên đi thời gian, nên hơn 1 giờ ngồi tàu qua đi nhanh chóng và khu hòn Nội - Đảo Yến hiện ra trước mắt. Thực sự nếu nhìn từ xa, tôi chỉ ấn tượng với những chòi canh yến bé xíu cheo leo vách đá, ở những đảo đá trơ trọi giữa biển khơi. Có nhìn thấy thực tế, mới thấy nghề khai thác yến đảo vất vả và nguy hiểm cỡ nào.

Những chòi canh yến nhỏ xíu cheo leo trên vách đá

Rồi thuyền cũng cập bến vào một đảo mà khách du lịch có thể và được phép ghé thăm. Như bao đảo yến ở khu này, đảo mà chúng tôi lên cũng là một đảo đá. Tuy nhiên vì làm du lịch, nên trên đảo đã được dựng vài chòi nghỉ nhỏ cho khách đứng ngắm cảnh. Chòi canh yến ở đây cũng được làm to và chắc chắn hơn.

Đảo Yến cũng là một đảo đá nhỏ giữa biển khơi

Theo những bậc thang xây nương theo bờ đá với những tay vịn là thanh tre đơn giản, tôi bắt đầu tiến vào thế giới của loài chim biển. Ấn tượng đầu tiên với tôi là có rất nhiều chim hải âu trên đảo. Chúng đậu khắp các mỏm đá, kể cả khi có người lạ tới gần chúng cũng không chút sợ hãi mà thản nhiên đứng rỉa lông rỉa cánh và quấn quýt nhau. Vì thế tôi thoải mái vừa hóng gió biển vừa ngắm nghía, chụp ảnh những con chim báo mùa biển dịu êm sóng biếc.

Những chú chim biển dạn dĩ đậu khắp đảo

Rồi tôi bất ngờ phát hiện một giàn bầu rất nhiều trái và vài loại rau trồng trong thùng xốp. Hỏi thăm chú bảo vệ, tôi được biết để trồng được một vài cây rau trên đảo toàn đá này không phải là điều đơn giản, nhưng vì ở đảo xa xôi, ngoài những lúc làm việc, việc chăm sóc được vài cây rau vừa là niềm vui vừa vơi nỗi nhớ nhà.

Ở đảo xa, ngắm một cây rau cũng vơi bớt nỗi nhớ nhà

Sau khi trò chuyện với chú bảo vệ, tôi men theo hang đá vào bên trong ngắm chim yến làm tổ. Đường vào hang rất hẹp, nên chúng tôi từng người một thay nhau tiến vào trong im lặng, để không gây tiếng ồn làm ảnh hưởng tới chim. Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy chim yến làm tổ mà lại nhìn trong khoảng cách khá gần nên rất ấn tượng.

Những tổ yến treo trên vách đá cao trong hang sâu

Rời Đảo Yến, thuyền rẽ sóng đưa khách đến với bãi Đôi, nơi tôi rất háo hức để được “diện kiến”. Và rồi chỉ sau vài phút, bãi biển xinh đẹp ấy hiện ra trước mắt tôi vô cùng yêu kiều. Bãi Đôi như một dải lụa trắng vắt ngang làn nước xanh như ngọc và trong vắt tới đáy. Giữa dải cát trắng mịn ấy là những chòi nghỉ bằng tre lá rất bình dị và mộc mạc. Cập bến, chúng tôi chẳng ai bảo ai đều chạy ào ra bãi tắm, người chụp ảnh, người hòa mình vào làn nước trong xanh thỏa thuê bơi lội.

Bãi Đôi như một dải lụa vắt ngang làn nước xanh

Bãi Đôi là bãi tắm tự nhiên, hàng năm chỉ xuất hiện vào mùa nắng, từ tháng 3 đến tháng 10, khi mực nước biển xuống thấp. Và vì sự tác động của sóng nước, nên hình dáng của bãi đôi mỗi năm mỗi khác, có năm bãi cát trắng mịn thẳng tắp, có năm lại uốn như mảnh trăng non vô cùng độc đáo. Điều kỳ diệu nữa ở Bãi Đôi là nước ở hai bên bờ một bên mát lạnh và một bên ấm áp rất thích.

Bờ cát trắng uốn mình ôm làn nước vào lòng

Để ngắm toàn cảnh toàn cảnh Bãi Đôi, tôi quyết định leo lên đỉnh núi Hạ Du, cao 90m so với mực nước biển. Đường lên núi Du Hạ là những bậc thang đá dễ leo. Dù mới chỉ leo một nửa chặng đường, tôi đã đã thấy choáng ngợp trước khung cảnh đẹp như bức tranh mỹ miều.

Bãi Đôi nhìn trên đỉnh Hạ Du đẹp như một bức tranh thủy mạc

Càng lên cao, cảnh càng hữu tình. Trời xanh biếc, biển xanh biếc, vài đám mây trắng lững lờ trôi. Phía dưới, Bãi Đôi như một điểm nhấn hoàn hảo nổi bật giữa màu xám của đá núi và màu xanh của biển trời. Và tôi đã ngồi thật lâu trên lầu vọng cảnh ở đỉnh Du Hạ, chỉ để ngắm nhìn tuyệt phẩm ấy. Trong khung cảnh hữu tình, tôi ngân nga câu hát:

“Anh muốn được cùng em về miền biển vắng.

Mình sẽ sống những ngày hè ươm nắng.

Dưới bóng dừa lả lơi, sẽ nói yêu em mãi

Sẽ nói lời yêu thương đã từ lâu anh giữ trong lòng…”


ADVERTISEMENT