share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Để tôi kể bạn nghe, Bagan trong mắt tôi tuyệt vời như thế nào (P.1)


ADVERTISEMENT

Có người hỏi tôi về Bagan, tôi không nhớ gì nhiều lắm, ngoài chuyện đã ngắm bình minh thế nào, đã đạp xe thăm thú Old Bagan ra sao, đã ăn món gì, ở đâu… Ô, thế là nhớ quá nhiều rồi phải không? Tưởng quên rồi, hoá ra vẫn nhớ như in mỗi khi nhắc đến cái tên “Bagan" thân thuộc.

Vẫn nhớ như in mỗi khi nhắc đến cái tên “Bagan" thân thuộc

Trước khi quyết định tới Myanmar, Bagan là một cái tên hoàn toàn lạ lẫm, có chăng cũng chỉ lờ mờ thấy qua những câu chuyện thoáng qua trên mạng xã hội, rằng nơi đó bình minh tuyệt diệu, bụi mờ đỏ và khinh khí cầu bay cao. Tấm vé máy bay cho phép tôi ở Bagan 3 ngày, và quả thật, chúng tôi đã có những ngày đáng nhớ nhất cho đến tận bây giờ. Tôi chỉ đang nhớ lại thôi, mà ký ức ùa về rõ mồn một…

Những ngày đáng nhớ ở Bagan

5h sáng, đặt chân đến Bagan sau chuyến xe đêm từ thủ đô Yangon, Bagan lạnh nhưng không phải cái rét ngọt miền Bắc tôi vẫn thường thấy, mà là lạnh nhuốm sương dễ chịu dù mấy đứa còn chưa quen với chuyển đổi khí hậu đột ngột. Khách sạn cũ kỹ, dịch vụ còn sơ sài cho thấy một nền du lịch quốc gia mở cửa khá muộn so với các nước cùng khu vực. Nhưng có lẽ vì thế mà tôi được sống trong một Bagan bình dị, chân chất và bình yên đến vậy.

Một Bagan bình dị, chân chất và bình yên

Dù là mùa cao điểm du lịch, nhưng lượng người đổ đến đây cũng chẳng lấy gì làm đông đúc quá như tôi mường tượng. Bagan rộng, nhưng cũng chẳng rộng. Bởi sao, bao la vùng đất hơn bốn ngàn ngôi đền chùa, chỉ lác đác vài khu dân cư nhỏ của Old Bagan cộng với New Bagan hiện đại hơn một chút. Khách đến thường chỉ tập trung ở khu “phố Tây" - con đường chừng 500 met, và khu chợ Nyaung-U cũ kỹ bán đủ loại rau trái thực phẩm.

Bagan rộng, nhưng cũng chẳng rộng lắm đâu

Ngày đầu tiên của chúng tôi ở Bagan bắt đầu bằng tiếng vó ngựa lộc cộc, bụi mù trên những con đường đất đỏ ngoằn ngoèo khắp vùng đất này. Phải, là xe ngựa, chúng tôi chọn “tour" xe ngựa cho ngày đầu tiên, với anh nài ngựa chừng hơn 30 tuổi nói tiếng Anh khá sõi, đi khắp Bagan, khắp những đền chùa lớn nhỏ mà theo anh là “tuyệt vời nhất".

Ngày đầu tiên của chúng tôi ở Bagan bắt đầu bằng tiếng vó ngựa lộc cộc

Những công trình tuyệt vời

Đền đài ở Bagan rải rác khắp nơi. Chỉ đi trên đường cũng có thể trông thấy những ngôi đền lớn nhỏ hai bên, thấp thoáng những chóp đền phía xa cao vượt lên cây cối. Bước vào đền, giày dép được bỏ bên ngoài để đôi chân trần cảm nhận được nền gạch mát rượi, cũng chính là sự tôn kính đối với tín ngưỡng của người dân Myanmar. Tôi không thể nhớ hết tôi đã bước chân vào bao nhiêu ngôi đền, chỉ biết là, những khối kiến trúc trắng ngà, nâu sậm, đỏ tươi dưới nền trời xanh thẳm vẫn in hằn trong tâm trí, tới tận bây giờ.

Những khối kiến trúc trắng ngà, nâu sậm, đỏ tươi dưới nền trời xanh thẳm

Bữa trưa với món cà ri ở một quán địa phương được anh nài ngựa dẫn tới, lạ mắt lạ miệng nhưng khá ngon lành. Mua một chiếc kem mát lạnh, ngồi thuyền dọc sông Ayeyarwady ngắm đôi bờ xanh tươi lẫn với đền đài và dân cư, dù trưa nắng vẫn thấy mát rượi nhờ gió lộng ùa vào.

Món cà ri cho bữa trưa

Tiếp tục thăm thú đền đài

Hoàng hôn tuyệt diệu cuối ngày ở Shwesandaw hòa lẫn với bụi đường đã giúp chúng tôi kết lại ngày đầu tiên thật trọn vẹn, trước khi dùng bữa tối, trò chuyện nhiều hơn với người đàn ông cẩn thận, gọn gàng đã đi với chúng tôi suốt cả ngày hôm đó.

Hoàng hôn ngày hôm đó

 

 


ADVERTISEMENT