share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Một ngày lên ngựa xuống thuyền khám phá Mỹ Tho


ADVERTISEMENT

Đầu tháng, cô bạn nhắn “đi Mỹ Tho với tui không”, đang trong lúc rảnh rỗi tôi liền gật đầu đồng ý. Gì chứ cứ về miền Tây là tôi hưởng ứng liền. Cũng chẳng biết từ khi nào và vì sao tôi lại yêu vùng sông nước Cửu Long đến vậy. Có thể từ lần đầu tiên tôi đặt chân đến vùng đất này. Có thể bởi cảnh sông nước hữu tình, con người chân chất hào sảng. Tất cả đã để lại trong tôi một mối hữu duyên đẹp đẽ. Chúng tôi xuất phát từ thành phố Hồ Chí Minh khi mặt trời còn chưa ló rạng và nhờ thế lại được ngắm bình minh dọc đường. Xe đến Mỹ Tho vừa khi bắt đầu nắng sớm. Cả nhóm cùng nhau đi ăn hủ tiếu trước tiên để nạp năng lượng cho một ngày dài “lên ngựa xe, xuống xuồng ba lá” vui chơi ở Mỹ Tho.

Đến Mỹ Tho, việc đầu tiên là phải thưởng thức một tô hủ tiếu trứ danh

Có lẽ chẳng ở đâu mà đi du lịch lại được trải nghiệm nhiều loại phương tiện giao thông như ở miền Tây nói chung và Mỹ Tho nói riêng. Sự thú vị ấy khiến cho Mỹ Tho dù không phải là nơi sôi động sầm uất như các thành phố lớn, cũng chẳng phải nơi mát mẻ nghìn hoa đua nở quanh năm, vẫn ngày ngày thu hút du khách tới dạo chơi. Mỹ Tho mang vẻ đẹp mộc mạc, bình yên của một vùng sông nước và cái đẹp ấy còn nhờ vào tính tình hào sảng của con người vùng đất này.

Về Mỹ Tho thong dong xuống thuyền dạo chơi miền sông nước

Sau khi thưởng thức món hủ tiếu nóng hổi đầu ngày, chúng tôi bắt đầu hành trình lên thuyền sang cồn Thới Sơn, nằm ở hạ lưu sông Tiền, một địa điểm được gọi là “điểm nóng” của du lịch miền Tây. Cảm giác ngồi thuyền lớn ngắm “trời rộng sông dài”, đón làn gió mát rượi mang theo hơi nước giữa cái nắng chói chang chẳng còn gì đã bằng. Tôi thích sang cồn Thới Sơn không chỉ vì được thăm những vườn cây trái trĩu quả, mà còn bởi được ngồi thuyền trên sông. Tôi thích cảm giác lênh đênh giữa mênh mông sông nước, thích cảm giác ngồi xuồng ba lá len lỏi các con rạch nhỏ.

Một bến sông bên cồn Thới Sơn

Nếu bạn hỏi tôi đến cồn Thới Sơn có gì chơi sôi động, đông vui không, thì câu trả lời chắc chắn là không. Cái được ở đây chính là bạn được hòa mình vào phong cảnh miệt vườn yên bình, cũng như có dịp tìm hiểu cuộc sống của bà con miền Tây sông nước, được thưởng thức trái cây miệt vườn, nếm hương vị mật ong miền Tây và du dương cùng giai điệu đờn ca tài tử. Không gian cây lá xanh tươi khiến bạn chỉ muốn đi thật khẽ để nghe tiếng lá xào xạc, nghe tiếng chim lích chích trong tán cây.

Hòa mình vào phong cảnh miệt vườn xanh tươi

Một trong những “đặc sản” của miền Tây mà bất cứ du khách nào tới đây cũng được thưởng thức chính là đờn ca tài tử. Giữa vườn cây trái xum xuê, bên tách trà mật ong thơm lừng và đĩa trái cây miệt vườn, nghe tiếng đờn ca tài tử da diết từ những cô gái trong tà áo dài thướt tha khiến ta như được sống chậm lại, thả hồn vào những ca từ du dương. Sau những ngày nghe nhạc trẻ, sống cuộc sống sôi động thì một chút thời gian ngồi nghe những giai điệu đờn ca giống như một cách “làm mới” tâm hồn.

Nghe da diết câu đờn ca tài tử để làm mới tâm hồn

Sau khi ngồi nghỉ và nghe đờn ca tài tử, chúng tôi tiếp tục đi dạo dưới những vườn trái cây, rồi di chuyển đến điểm tham qua tiếp theo là những làng nghề truyền thống ở Mỹ Tho. Lần này, phương tiện giao thông mà nhóm sử dụng chính là những chiếc xe ngựa như thời xưa cũ. Những chú ngựa kéo xe cho chúng tôi được đeo bờm hoa đỏ hồng rực rỡ. Người phu mã bảo chúng mới đi kéo xe rước dâu nên được “chưng diện” cho thiệt dễ thương. À, đây là lần đầu tiên tôi được đi xe ngựa, cảm giác ngồi lên chiếc xe ngựa kéo dọc đường làng, nghe tiếng lóc cóc gõ xuống mặt đường khá thú vị. Vừa ngồi xe ngó nghiêng ngắm đường làng, vừa nghe người phu xe kể chuyện chăm bầy ngựa, cảm thấy mỗi chuyến đi lại thêm một trải nghiệm và thêm những hiểu biết mới.

Lốc cốc xe ngựa trên đường làng

Xuống xe ngựa, chúng tôi ghé thăm một làng nghề sản xuất kẹo dừa. Không chỉ được xem cách sản xuất kẹo thủ công, nhìn đôi bàn tay nhanh thoăn thoắt gói kẹo, tôi còn được thử các vị kẹo khác nhau. Kẹo dừa lá dứa, dừa dẻo, dừa sầu riêng, dừa non… vị nào cũng ngon. Tới lúc ra về, ai nấy cũng tay xách vài bịch kẹo vừa nhâm nhi dọc đường vừa làm quà cho sắp nhỏ ở nhà.

Công đoạn gói kẹo dừa

Về Mỹ Tho mà không chèo xuồng ba lá len lỏi giữa những rặng dừa nước thì thật chuyến đi mất nửa phần ý nghĩa. Thế nên trong lúc chờ dọn bữa trưa, cả nhóm quyết định lên xuồng đi dạo. Giữa trưa hè nóng bức, được ngồi xuồng len lỏi dưới những tán dừa nước mát rượi, nghe tiếng cá búng nước lao xao, ngắm những chùm hoa, quả dừa nước thật thích mắt. Thế nên, dù chỉ đơn giản là một đoạn trải nghiệm nhưng cảm giác được hòa mình vào thiên nhiên lại là điều vô giá mà không dễ gì ta có được giữa phố xá tấp nập ngược xuôi.

Trên xuồng ba lá hòa mình vào thiên nhiên

Đôi khi bạn bè hay hỏi tôi “sao đi miền Tây hoài, không chán à?”. Không! Dù miền Tây chỉ có những điều đơn giản nhưng cứ đơn giản, bình dị như những gì có ở Mỹ Tho cũng đủ để tôi muốn quay trở lại. Tại sao phải chán khi mà sau những ngày vật vã giữa dòng xe cộ đông đúc, sau những giờ ngập đầu chạy deadline, lại được lên ngựa - xuống thuyền thong dong ngắm làng quê thành bình và hòa mình vào thiên nhiên phải không nào!

 

 

 

 

 


ADVERTISEMENT