share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Sài Gòn màu đơn sắc


ADVERTISEMENT

Sài Gòn và máy ảnh phim luôn là hai phạm trù trái ngược nhau: Thành phố thì nhanh, ai cũng vội vã chạy cho kịp việc. Còn chiếc máy ảnh film phải ung dung, từ tốn, thong thả để tỉ mỉ chọn nét và nhấn chụp, vì một lần là mất phim.

Bộ ảnh này là một cố gắng để nắm bắt những chuyển động của Sài Gòn, dưới hai màu ảnh đơn sắc.

Một góc nhìn hoài cổ, với một màu ảnh hoài cổ. Khách sạn cũ như bước ra từ một thước ảnh nào đó của Sài Gòn xưa, với tấp nập xe hơi con cóc đậu bên vỉa hè.

Quả là kỳ lạ khi giữa đường sá tấp nập, một người lại quyết định dừng xe, tựa lưng bên cột đèn để ngắm nhìn phố phường - cho mình cái quyền chững lại giữa những xô đẩy của Sài Gòn.

Rất giống… Hongkong. Đúng không?

Những sự tương phản bóng bẩy - trần tục, cao lớn - thấp bé hay giàu - nghèo luôn là điều dễ nhận thấy ở Sài Gòn. Tưởng chừng chống đối nhau nhưng hoá ra lại có thể cùng tồn tại,
là minh chứng cho thành phố hoa - lệ.

Xích lô Sài Gòn.

Nhà hát Thành phố.

Cà phê mang đi, vì ai cũng vội vã, chẳng còn thời gian ngồi xuống để thưởng thức
trọn vẹn một ly cà phê nữa. Ngày nay là thế.

Từng là thứ trang phục phụ nữ mặc mỗi ngày khi ra ngoài. Ngày nay, thật khó để thấy những tà áo dài bay trên những con đường trung tâm Sài Gòn.

Lạc lõng giữa ngã tư đường.

Chụp phim là trải nghiệm thú vị, chụp trắng đen còn thú vị hơn. Cảm giác như mỗi lần nhấn chụp, một khung cảnh xưa cũ lại hiện lên. Sức mạnh của máy ảnh như cỗ máy thời gian, đưa con người về
quá khứ và đưa khung cảnh của quá khứ đến hiện tại.


ADVERTISEMENT