share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Viết về những vẻ đẹp chẳng bao giờ biến mất của Ninh Bình


ADVERTISEMENT

“Nhịp chân bước hãy dừng bến nhỏ
Chốn cảnh quang mây gió đón chào”

Tôi thăm Ninh Bình vào một ngày mưa rả rích, trời miền Bắc có chút se lạnh. Điều này khiến tôi cảm thấy khá hụt hẫng vì sợ chẳng thể có đủ ánh sáng để chụp được những tấm ảnh đẹp. Nhưng bù lại, khí hậu ngày hôm đó khá thích, tôi thậm chí còn có thể khoác chiếc áo len mỏng đã mua từ rất lâu mà vẫn chưa có cơ hội mặc vì thời tiết Sài Gòn oi bức quá. Bước chân xuống khách sạn, mướn một chiếc xe máy và chạy về phía Tràng An: cảm giác đó thực sự rất thú vị.

Hai bên vệ đường vẫn là một Ninh Bình rất hoang sơ với vách núi và sông nước. Chẳng có gì phải buồn cả, tôi thậm chí còn hi vọng rằng Ninh Bình cứ mãi như vậy thôi: giữ trọn vẹn cái sơ khai của núi rừng và đem lại cho người ta cảm giác khoan khoái và cái nhìn trầm trồ những lần ghé thăm.  

Trập trùng sông núi nước non Ninh Bình

Tôi “bon bon” trên Quốc lộ 1A, rẽ vào Tam Cốc. Từ đó sẽ thấy được biển chỉ dẫn đi vào khu du lịch Hang Múa. Hang Múa nằm dưới chân núi Múa hình quả chuông úp ngược. Tôi đứng dưới chân núi, ngước mắt lên cao là đã có thể dễ dàng thấy rõ những bậc đá trắng dẫn đến đỉnh núi. Nói chẳng ngoa nhưng thực sự nhìn dãy tam cấp dẫn đường lên đỉnh núi kia, tôi cứ ngỡ mình đang được chiêm ngưỡng một Vạn Lý Trường Thành thu nhỏ vậy đó! Hầu hết tất cả mọi du khách đến đây tham quan đều mong muốn chinh phục 500 bậc thang trên vách núi dựng sừng sững kia. Và tôi cũng không là một ngoại lệ! Mặc dù đường đi khá dài và mệt, cộng thêm chút mưa làm đường đi hơi trơn, nhưng sự tò mò về cảm giác đứng trên đỉnh núi và ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của khu Tam Cốc khiến bước chân tôi không mang một chút do dự nào.

“Vạn Lý Trường Thành” của Việt Nam đây rồi!"

Bạn biết không, Ninh Bình đẹp như một tranh vẽ! Hang Múa thu về toàn bộ quang cảnh của cánh đồng lúa in từng thửa ruộng, cả những dòng sông uốn lượn và vài ba chiếc thuyền nhỏ xuôi mái chèo. Hang Múa thực sự đã chiếm được tình cảm và ấn tượng của một kẻ khó tính như tôi!

Thực sự bị ngợp với chính cảnh sắc thiên nhiên nước mình

Rời Hang Múa, tôi đến gõ cửa Tràng An - một địa danh mà không ai không biết tới! Vẻ đẹp đầu tiên khi bước chân vào cửa của Tràng An thực sự không gây ấn tượng mạnh với tôi lắm! Nhưng lúc bước chân xuống thuyền, mọi thứ mới thực sự bắt đầu. Mưa lúc này cũng bắt đầu ngớt đi khiến chuyến “du hành” trên sông nước Tràng An của tôi diễn ra vô cùng thuận lợi. Núi non trập trùng dựng đứng giữa làn nước xanh mát rượi - Việt Nam mình đẹp đến thế này sao? Tôi thậm chí cứ ngỡ mình có thể soi mình dưới mặt nước! Trong lúc đang mẩn mê mê mẩn với sự kì diệu đó thì cô lái thuyền ân cần gợi ý mình “Đặt tay xuống nước, rẽ nước thử đi con, thích lắm đó!”  Và thật sự là mình khoái cái khoảnh khắc đó lắm, tưởng chừng như cả người mình đang được gột rửa bởi những gì thuần khiết nhất vậy đó!

Cô chèo thuyền dễ thương nhất tôi từng gặp!

Bỏ lại phía sau những rừng núi, thuyền của mình tiến vào các hang động. Vì những ngày trước đó mưa lớn, nước lên cao nên mình chỉ có thể thăm thú những hang động lớn mà thôi. Khá là tiếc nhỉ? Mình phải ngồi xuống phía thấp nhất của mạn thuyền và để hai chân cao lên phía trước, tránh đụng phải những mỏm đá trong hang. Cái khoảnh khắc đi vào cửa hang, mình cứ ngỡ là mình đang vén màn để bước vào một thế giới diệu kì nào đó vậy! Thật thích! Chốc chốc lại có những giọt nước ở các nhũ đá vô tình nhỏ xuống thấm vào da thịt, mát lạnh đến giật mình!

Con người như bị thu bé lại, chốc chốc chỉ là một chấm nhỏ giữa muôn trùng này thôi!

Xuyên qua những hang động ngoằn ngoèo, thật nhẹ lòng khi thấy ánh sáng ở phía cuối cửa hang. Tiếng nhịp chèo khua nước dội vào vách đá, chiếc thuyền nhỏ của tôi lại trôi về phía làn nước trong xanh như ban đầu, kết thúc cho một ngày thăm thú tuyệt vời và đáng nhớ!

Tôi hoàn toàn tin rằng đây là chốn thần tiên của cô nàng Alice trong cổ tích

 


ADVERTISEMENT