share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Chuến hành trình xuyên đêm về với vườn quốc gia U Minh Thượng, Kiên Giang


ADVERTISEMENT

Chạy xe đây đó không chỉ là sở thích. Người cầm lái ngoài những kỹ năng chạy còn cần 1 ít liều lĩnh, 1 ít gan lì để tới những cung đường xa lạ, không biết trước được điều gì sẽ chờ đón mình…Tất cả chỉ để thỏa mãn 1 chữ “Đã”. Hành trình xuyên đêm về với vườn quốc gia U Minh Thượng, Kiên Giang là một trong những chuyến đi như thế. 

Hơn 21h, khi nhà nhà chuẩn bị khép lại 1 ngày để nghỉ ngơi thì đó là lúc chúng tôi bắt đầu hành trình. Sở dĩ chọn đêm vì đường vắng hơn, di chuyển cũng thuận lợi hơn nhưng khi đi đêm bạn phải chuẩn bị tinh thần những cơn buồn ngủ sẽ đến bất cứ khi nào nên phải giữ cái đầu tập trung & luôn vận động. 

Từ thành phố mang tên Bác, chúng tôi xuôi về miền Tây trên quốc lộ 1A lần lượt qua các tỉnh Long An, Tiền Giang, Vĩnh Long rồi thành phố Cần Thơ. Thật sự đường miền Tây chưa bao giờ là dễ chịu với những ổ gà, những mặt đường ‘sóng’ nhấp nhô, nay còn khó khăn hơn với những chỗ đang sửa chữa như đường tránh thành phố Tân An, Long An hay ở Tiền Giang thì có khúc Cai Lậy rồi Cái Bè… Phải qua luôn cầu Mỹ Thuận, Vĩnh Long để về Cần Thơ thì đường mới đỡ hơn được chút. 

12 giờ đêm hơn đã tới cầu Cần thơ, thông thường đi sớm cầu sẽ mở đèn rất đẹp, có lẽ tới trễ quá thì chỉ thấy 1 cây cầu với những dây văng thép lạnh tanh trong màn đêm. 

 Cầu Cần Thơ, bắc qua sông Hậu nối 2 bờ tỉnh Vĩnh Long và thành phố Cần Thơ

Dừng chân nghỉ ngơi 1 chút để bắt đầu một chặng mới từ thành phố Cần Thơ, theo quốc lộ 61 xuôi về tỉnh Hậu Giang rồi Kiên Giang. Quốc lộ 61 hiện giờ cũng đã được nâng cấp, đường không quá láng, chạy tốt, có những đoạn thẳng băng mang đến cảm giác lái đầy phấn khích nhưng không có đèn đường và quá nhiều cây cầu, đúng là miền Tây sông nước, đâu đâu cũng có rạch nước lớn nhỏ cắt ngang, Những cây cầu miền Tây cũng có những đặc trưng nhất định, những cái dốc không thoải như những nơi khác mà thay vào đó là những gờ thẳng đứng, nếu chiếc xe đi hơi nhanh sẽ có cảm giác “bay lên không trung” trong vài giây, nếu chạy không quen thì phải cẩn thận. 

Càng đi cảnh vật và mọi thứ  như chìm sâu trong bóng tối, không nhà dân, không ánh đèn của xe ngược chiều, những chiếc xe của chúng tôi cứ thế lẳng lặng di chuyển trong màn đêm u tịch.     

Cuối cùng cũng có một vài ánh đèn hiu hắt, báo hiệu đã tới một thị trấn hay một thị xã nào đó. Thị trấn Minh Lương, Kiên Giang, tại đây sẽ có điểm giao cắt giữa quốc lộ 61 và quốc  lộ 63. Nếu đi thẳng đường 61 thì vào “phố biển miền Tây” Rạch Giá còn rẽ vào đường 63 sẽ về Cà Mau. U Minh Thượng mà chúng tôi muốn đến cũng phải qua quốc lộ 63 này.

Đứng ở đây mới biết điểm vừa qua là thị trấn Minh Lương - Nơi có đoạn giao giữa quốc lộ 61 và quốc lộ 63

Quốc lộ 63 này không khá hơn những con đường mà chúng tôi đi là bao, thậm chí còn dằn xóc hơn bởi những ổ gà, ổ vịt. Những đoạn đường tối nhưng có thể cảm nhận rõ mùi vị của mắm, của biển đặc biệt là khi qua 2 cây cầu Sông Cái bé, Sông Cái Lớn – 2 nhánh sông này đều đổ thẳng ra vịnh Rạch Giá.

Đi U Minh Thượng, đều có những bảng chỉ dẫn rõ ràng nên yên tâm mà chạy. Chúng tôi dừng chân tại một nhà nghỉ huyện U Minh Thượng để dành sức khám phá vườn quốc gia vào sớm mai.

 Quốc lộ 63 vào buổi sớm thật đẹp, thật bình yên như chính mảnh đất nơi đây

Theo bảng chỉ dẫn chúng tôi rẽ vào một con lộ nhỏ để vào vườn quốc gia U Minh Thượng. 

 Check-in tại cổng vườn quốc gia U Minh Thượng...

 ...và rảo bước trên đường, dễ dàng bắt gặp những người bạn “bất đắc dĩ” thân thiện 

Một vòng tìm hiểu thì vườn quốc gia U Minh Thương có diện tích hơn 21 nghìn hecta, với các chức năng chính như bảo tồn, phục hồi tài nguyên thiên nhiên cũng như hệ sinh thái tự nhiên. Ngoài ra cũng được mở rộng để nghiên cứu sinh học và du lịch sinh thái. Tại đây, có một số khu chính như hồ Hoa Mai, Máng dơi, trảng bông súng đặc biệt là sân chim lớn nhất khu vực đồng bằng Sông Cửu Long.   

 Nhìn từ đài quan sát có thể thấy một màu xanh bao phủ nơi đây, xa xa là con rạch để khám phá các khu của rừng

 Hồ Hoa Mai – Trước đây từng là hố bom, nhưng không ai bị thương nên sau này được cải tạo lại để ghi nhận sự may mắn tên hồ Hoa Mai ra đời từ đó

Yên vị trên chiếc vỏ lãi (hay gọi là vỏ tắc ráng là tên một loại thuyền máy, hoặc xuồng, ghe nhỏ, dài hình thoi, thường làm bằng gỗ và gắn thêm máy) xuôi theo dòng kênh rạch, cánh rừng nguyên sinh cùng với hệ động thực vật đa dạng dần dần hiện ra trước mắt

 Xuôi dòng kênh rạch giữa rừng cây trạm, một khung cảnh quá bình yên...

   ...trôi giữa những mảng bèo hay lục bình tạo nên một khung cảnh đầy thú vị

Chiếc vỏ lãi rẽ sóng nước đưa chúng tôi đi sâu vào khu rừng. Càng tiến sâu vào bên trong lại càng có nhiều bất ngờ thú vị khiến chúng tôi không khỏi ngạc nhiên thích thú. 

 Không khó để thấy những chú cò “nhảy nhót” tự nhiên như ở đây 

 Phía trước là đài quan sát sân chim

Nhìn hệ sinh thái nơi đây, mới thấy được nơi nào ít có “bàn tay” của con người thì những loài động thực vật sinh sôi nảy nở thật phong phú. Quả xứng là khu dự trữ sinh quyển thế giới được UNESCO công nhận cũng như hàng loạt các chứng nhận từ các tổ chức uy tín. 

Không biết bao giờ mới có thể trở lại nơi đây nhưng vẫn hi vọng, nơi này mãi là như thế vẫn gìn giữ được những giá trị nguyên bản vốn có.

 

 

 

 

 


ADVERTISEMENT