WOWWEEKEND
by Hiếu Kha
photo by Nguyễn Trình, Diệp Trần Nguyễn, Nhật Minh
photo by Nguyễn Trình, Diệp Trần Nguyễn, Nhật Minh
Không chỉ đơn thuần mang tính chất giải trí, những lễ hội mùa hè còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa, cũng như thể hiện đặc trưng văn hóa riêng biệt của mỗi quốc gia.
Cách Thủ đô Hà Nội chừng 50 km về hướng Tây, có một ngôi làng cổ của người Việt - Đường Lâm, được ví như "cổ trấn bị lãng quên". Bên trong dáng vẻ cổ kính, trầm mặc là một nhịp sống thầm lặng của những con người làng quê chân chất. Đến đây, du khách sẽ được chiêm ngưỡng nét văn hóa truyền thống, kết tinh của nền văn minh vùng châu thổ sông Hồng từ hàng ngàn năm trước, tận hưởng bức tranh cuộc sống yên bình qua những cảnh vật hiếm có ở mảnh đất Hà thành.
Nhịp sống đô thị sầm uất cùng những thắng cảnh tiêu biểu đã khiến Thượng Hải được mệnh danh là “New York của phương Đông”
Không phủ nhận, mình là một đứa cuồng Singapore đến kì cục. Bạn biết đấy, đất nước này chẳng có tài nguyên thiên nhiên du lịch, di sản kỳ quan hay những bờ biển thoai thoải trải dài cùng những hàng cây xanh mướt. Nhưng không hiểu sao mình cứ luôn xem đây là một đất nước của thiên đường, dù đó chỉ là “thiên đường nhân tạo”.
Chuyến xe dừng bến tại Florence vào đúng 5 giờ chiều. Cô nàng người Albania mỉm cười, xoay nhẹ đôi chân cho tôi lách qua khoảng không nhỏ hẹp giữa hai chiếc ghế. Môi chạm nhẹ vào má tôi, nàng nói: “Tạm biệt chàng trai. Anh rồi sẽ yêu Florence, chắc chắn đấy.” Tôi bước xuống bậc thang, nhận hành lý rồi cũng vẫy tay chào nàng. Xe lại nổ máy lên đường, bỏ lại tôi trên đỉnh đồi quận Oltrano, giữa quảng trường Michelangelo cùng một vài gương mặt không quen trong nắng chiều tháng Ba vàng nhạt.
Hết hè chưa?!
Chưa hết hả?!
Vậy thì mình đi chơi tiếp nha.
Có một nơi nghe nói rất đẹp, nhất định phải được “mục sở thị” thế nên mình phải đi ngay thôi. Thác Voi hay còn gọi là thác Liêng Rơwoa chính là nơi mà mình đang nhắc đến và sẽ khám phá trong chuyến đi lần này.
“Đã bao lần đến với Huế mộng mơ
Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt”
Và “tình yêu dịu ngọt” trong lần trở về này chẳng phải là những điểm đến đã đi nhiều vào sách báo, cũng chẳng phải là những quán xá xa xỉ mà trước đó tôi từng tạt ngang qua mà là một nơi khá xa trung tâm thành phố - đầm Chuồng.
Vào những ngày đầu thu, tôi có dịp ghé thăm "Xứ sở Kim chi", đất nước của những hàng cây lá vàng mỗi mùa thu về. Tôi vốn là một người hay háo hức trước các chuyến đi, dù đã đi xa rất nhiều lần.
Mình vẫn còn nhớ cái cảm giác đứng giữa bạt ngàn cây xanh, trên một tầm cao vời vợi để hong những giọt mồ hôi vì mệt và để thưởng chút hương vị tươi mát của gió trời. Đó là một ngày Singapore không có mưa, là một buổi chiều đủ đẹp, đủ khô, cho phép bản thân thả hết những bận lòng trong từng bước chân trên cung đường đến với chiếc cầu treo tuyệt vời này!
Du lịch Hàn Quốc vào mùa đông, khi mà những bông tuyết bắt đầu rơi xuống chắc chắn sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ đối với những "kẻ du hành". Tại xứ sở kim chi lãng mạn, dưới màn tuyết trắng xóa, quấn mình trong chiếc khăn choàng cổ dày ụ, cùng người thương hóa thành nhân vật chính trong khung cảnh vốn đã từng nhìn thấy trong các bộ phim Hàn kinh điển, nhâm nhi món chả cá Odeng nghi ngút khói... còn gì có thể tuyệt vời hơn được nữa?
Người ta thường nhớ đến Phan Thiết như một thành phố biển hay danh xưng “thủ phủ biển xanh”. Nhưng nhiều hơn những mỹ từ diễm lệ, đây còn là vùng đất của lịch sử lâu đời, của nhiều nền văn hóa gặp gỡ và giao thoa.
"Đắk Lắk có gì vui không anh?" - "Nhiều! Có thổ địa dẫn đường, thì sợ gì không vui. Lên đây chơi nhé!". Đấy là đoạn tin nhắn ngắn giữa anh em tôi vào mấy ngày mưa tháng trước. Còn giờ tôi đã đi về, đang xem lại ảnh của chuyến đi vừa rồi. Và tôi sẽ kể lại cho bạn những kỷ niệm đẹp của tôi ở vùng đất Tây Nguyên này.
“Trời xanh mây trắng soi dòng Cửu Long giang”...
Miền Tây trong ký ức của tôi quả nhiên là một nơi như vậy đó. Trời xanh ngắt điểm những đụn mây trắng tinh, có lúc rạch trên nền trời một đường thẳng băng từ ruộng lúa này tới cánh rừng khác.