share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Mai anh đào - những miền kí ức không tên


ADVERTISEMENT

Tôi nhớ như in cái lần đầu tiên tôi nhìn thấy mai anh đào nở rộ ở Đà Lạt. Sắc hồng mỏng manh của cánh hoa cuốn xoay theo từng cơn gió. Hoa bay lên không trung, vờn qua mái tóc, ùa vào tim tôi, rồi lặng lẽ đáp xuống mặt hồ và chìm vào lòng sâu. Yên ả. Ngày đó, tôi hai mươi lăm.

Ngày đó, tôi hai mươi lăm

Tôi yêu quý Đà Lạt vì nhiều lẽ, mà nhiều nhất có lẽ vì Đà Lạt rất biết lấy lòng kẻ cô đơn. Xứ ngàn hoa khoe sắc với đồi thông reo vui trong gió luôn khiến trái tim của kẻ tình si phải loạn nhịp liên hồi.

Hai mươi lăm tuổi – tuổi hoa niên tươi xanh, nở rộ như cánh mai anh đào bay phấp phới giữa trời Đà Lạt. Hai mươi lăm tuổi, lần đầu đến Đà Lạt, tôi mang theo mình cả trái tim đầy nhiệt huyết tuổi trẻ và hăng say khám phá thế giới. Để rồi, sau mùa hoa năm ấy, Đà Lạt in dấu trong tâm hồn mộng mơ tôi về một thành phố đẹp như thơ. Và cứ mỗi độ xuân về, tôi lại mong được ngẩn ngơ lạc bước lần nữa dưới những tán mai anh đào hồng cả góc trời.

Và cũng từ đó, tôi biết yêu một Đà Lạt với những nhành mai anh đào rụng rơi trong gió

Tôi thích thành phố trong sương này vì những mùa hoa. Có lẽ đó là điều đầu tiên khiến tôi quý mến Đà Lạt đến thế. Chẳng ở đâu tôi tìm thấy nhiều sắc hoa như ở Đà Lạt. Phượng tím buồn man mác, dã quỳ vàng ươm mọi nẻo đầy yêu thương hay cỏ hồng nhuộm sắc một trời đất mới… Đà Lạt chẳng bao giờ khiến tôi thôi thương nhớ, thay vào đó là niềm háo hức mỗi dịp sắc hoa nở rộ lại cuồng chân, xếp gọn vali, đặt vội chuyến xe đêm để tìm về Đà Lạt. Và vì những mùa hoa ấy luôn gắn với thời tôi đang yêu, nên mùa hoa nào đi cùng người ấy, tôi cũng thấy đẹp đến lạ lùng, mê mẩn đến đắm say.

Đà Lạt vào mùa hoa mai anh đào đẹp, lãng đãng và ngọt ngào da diết như một người tình đang nhớ người mình yêu.

Tôi thích cái cảm giác một mình lặng lẽ bước đi dưới những nhành mai anh đào bung nở, khoe sắc hồng lấp lánh trong nắng mai. Hai bên con đường nhỏ len lỏi giữa những con dốc toàn mai anh đào. Xoa nhẹ lòng bàn tay, tôi hít hà vì cái lạnh se se của xứ cao nguyên vẫn còn vương vấn đâu đây. Tôi thích Đà Lạt của những buổi sớm tinh mơ, khi sương còn đọng trên nhành cây ngọn cỏ, khi mây còn ngái ngủ chẳng chịu bay đi. Tôi thích cả việc nhìn ngắm người ta tản bộ quanh con đường ngập hồng sắc hoa, bọn trẻ con được dắt tay đi nhưng vẫn ngoái đầu chỉ trỏ, chắc chúng cũng thắc mắc liệu khi hoa rụng rơi, hoa sẽ đi về đâu.

Mai anh đào nở rộ rồi tàn lúc rực rỡ nhất

Nhìn từng cánh mai anh đào khẽ rung rung, rực rỡ khoe sắc vươn mình đón nắng mới, rồi nhè nhẹ lững thững bay theo gió, cứ thế xoay tròn trong không trung bao la. Có ai ngược đời như tôi không khi chỉ thích nhặt cánh hoa mỏng tang rơi lả tả. Sắc hoa trắng phớt hồng thoảng qua làn tóc như bông tuyết rơi giữa trời xuân, hiền hòa phủ đầy mặt đất. Rực rỡ vươn vai rồi nằm lại dưới đất một màu hồng phai.

An yên giữa mùa hoa

Thời hai lăm và mình còn rất trẻ. Trái tim của người trẻ luôn cho rằng mình là trung tâm của vũ trụ, mình còn nhiều điều để khám phá và thời gian chẳng là giới hạn. Nhưng ngày ấy, khi lặng người ngắm mai anh đào rụng rơi theo gió, tôi nhận ra một điều: hoa đẹp đến mấy cũng phải héo tàn, tuổi trẻ đến mấy cũng phải đến lúc già nua. Để chẳng bỏ lỡ một phút giây thì hãy sống sao cho rực rỡ từng thời khắc của chính mình.

Ngắm mai anh đào và chiêm nghiệm về sự vô thường

Vì tôi biết, mùa xuân lại đến, mai anh đào rồi sẽ tỏa bung rạng rỡ. Dù tiết trời khắc nghiệt cũng chẳng ngăn nổi cánh mai anh đào lung linh trong nắng gió.

Giống như mai anh đào kia đã sống thật đẹp một kiếp hoa sớm nở chóng tàn vậy thì tôi cũng nên sống mạnh mẽ, kiêu sa cho thanh xuân này mãi rực rỡ...


ADVERTISEMENT