Pu Ta Leng - Rêu, suối và Đỗ quyên
Cuối mùa xuân, khi thời tiết vẫn còn se lạnh, sương vẫn quần tụ nơi khe núi cao cũng là thời điểm hoa Đỗ quyên bắt đầu rụng dần. Duy chỉ có tiếng nhạc rừng tồn tại mãi.
Cây Đỗ quyên hiếm hoi nở rực trên bầu trời mây giăng mờ ảo tại chính điểm cao nhất của hành trình, đỉnh núi
Rêu chính là thứ kết nối những cành gỗ mục lại với nhau, ken đặc trên đầu, tạo nên tầng sinh thái
đặc biệt
Để tồn tại ở địa hình cao và ẩm ướt quanh năm này, những kẻ khác phải hợp tác với rêu và địa y
Muôn dạng hình thái và màu sắc của chúng
Rừng cây thêm phần ma quái do mây mờ và rêu bám
Dừng lại để lắng nghe tiếng nhạc rừng
Rêu chỉ không được xâm lấn nơi dòng nước trong veo chiếm ngự
Dòng suối trong vắt chảy ra từ núi có thể uống được ngay
Nhiều dòng suối tụ lại thành những hồ nước trong veo như thế này xuất hiện rải rác trong thung lũng
Hoa Đỗ quyên cuối mùa nhuộm tím cả khu rừng
Từ dưới nhìn lên một cây Đỗ Quyên hiếm hoi đang nở rộ
Chiều tàn trên ruộng bậc thang đang mùa đổ nước chuẩn bị vụ mới.
Một ngày lại kết thúc, khung cảnh luôn thay đổi, và cảm xúc thì tồn tại mãi mãi