Tà Chì Nhù – chơi vơi giữa biển mây trời
Thanh xuân có mấy khi, đủ sức khỏe để xê dịch, đủ đam mê để bước tiếp? Vậy sao khi còn trẻ, không dùng ngày tháng ấy để đi đến nơi cùng trời cuối đất bạn ơi!
Tà Chì Nhù - top 6/10 đỉnh núi cao nhất Việt Nam, bạn có dám? Chỉ cần nghĩ đến cảm giác hòa mình vào không khí trong lành và yên bình nơi đỉnh núi, đến khoảnh khắc khẽ chạm tay vào biển mây bềnh bồng, hay chân bơi trong lớp mây mịn như tơ. Chưa đủ! Còn có đồng bọn cùng bạn vượt ải đường dài, dốc vực hiểm nguy. Phấn khích tột cùng và tôi đã quẩy balo để đến Tà Chì Nhù.
Chơi vơi giữa biển mây trên đỉnh Tà Chì Nhù
Theo tiếng dân tộc Thái, Tà Chì Nhù còn được gọi là đỉnh Phu Song Sung, thuộc xã Xà Hồ, huyện Trạm Tấu, tỉnh Yên Bái.
Tà Chì Nhù chào đón tôi bằng những con dốc sạt lở cao ngất xen kẽ những đoạn bằng phẳng với hàng cỏ xanh rì trải thẳng đến cánh rừng phía xa.
Những con dốc cao vời vợi như thách thức tinh thần ý chí của kẻ lữ hành
Để leo lên dốc, bạn phải tự bám cây, đu cành và cần lắm khả năng teamwork của bạn nam khi hỗ trợ đẩy người để bạn nữ vượt qua những đoạn dùng nhiều sức bật. Này là băng ngang những cánh rừng nguyên sinh sâu thẳm, nối đuôi nhau khi đi vào rừng trúc xanh rì, và cả những đoạn sườn núi cheo leo đầy hiểm trở…
Một người rồi hai người, lần lượt từng đồng bọn kiệt sức, la oai oái vì bị chuột rút. Biết làm gì bây giờ, động viên nhau, ngồi lại cùng nhau, hò hét lấy lại tinh thần và chúng tôi lại bước tiếp. Lê đôi chân đau nhức và mỏi nhừ, cảm thấy cả tấn đá tảng treo trên lưng, đi về phía trước và cầu mong sớm tới đích.
Đã có lúc tôi thật sự muốn từ bỏ…
Khó khăn luôn là điều không tránh khỏi trong mỗi chuyến đi và hành trình của tôi đến với Tà Chì Nhù cũng thế. Nếu ai đó hỏi tôi lúc ấy có chán nản không? Không! Hơn thế. Vì tôi hẳn đã tuyệt vọng đến mức nào khi cơ bị co cứng và đau đến rơi nước mắt, cái lạnh giữa rừng già khiến tôi tê tái và không còn sức lực. Tôi vẫn còn nhớ như in lúc trekking qua đoạn xương sống khủng long dưới ánh sao đêm của núi rừng. Gió thốc mạnh và người thấm mệt, tôi ước gì mình có thể từ bỏ chuyến đi này. Nhưng rồi, tôi không thể. Nhìn anh em trong đoàn cặm cụi khích lệ, nhìn anh porter giữa gió lạnh vẫn kiên cường thồ hàng tá thứ vì chúng tôi. Tôi nhủ thầm: “Mày làm được mà” rồi gồng vai, đứng lên và bước tiếp.
...Nhưng tôi không thể vì luôn có đồng đội cạnh bên
Đêm trên Tà Chì Nhù với bữa cơm tối muộn giữa những cơn gió lạnh tê buốt chưa bao giờ ngon đến thế. Chỉ với gà nướng và rượu táo mèo mà ấm lòng kẻ lữ khách qua đường. Đây cũng là lần đầu tôi được hạ trại và đánh giấc nồng dưới trời sao lấp lánh, bao quanh là tiếng gió gầm rú của núi rừng đại ngàn.
Vậy mà tôi vẫn ngủ ngon lành như thể 8 kiếp rồi tôi chưa được ngủ. Để rồi, sáng hôm sau, khi bình minh chưa kịp ló dạng, khi chân trời ửng đỏ cả một khoảng không cũng là lúc những đám mây mờ mờ ảo ảo dần hiện ra. Tôi hít hà không khí thanh khiết của núi rừng, chẳng còn bụi đường hay khói xe, chỉ còn sự mát lành vào tận lồng ngực. Bình yên và nhẹ nhàng.
Bình minh lên giữa bao la Tà Chì Nhù
Ngắm bình minh và chúng tôi bắt đầu hành trình lên đỉnh. Gần lắm rồi, Tà Chì Nhù ơi! Đi giữa núi rừng đầy nắng, trên những thảm cỏ xanh non còn đẫm sương mai, tha hồ ngắm những bông hoa rừng thi nhau đua sắc.
Cảnh sắc rực đỏ cả khoảng trời
Và cuối cùng, sau bao gian khó, tôi đã đặt chân tới cánh cổng thiên đường mây. Không hiểu sao, tôi không gào thét, cũng chẳng la hét, nhảy cẫng lên đầy sung sướng như tôi hình dung trước đó. Thầm nghĩ về quãng đường đã qua, tôi chỉ thấy xúc động đến nghẹn lời. Cảm giác ngàn mây này là của tôi, hùng vĩ, bao là và đẹp đến bất tận.
Mây trắng bao vây và trời xanh ngắt
Đã có lúc tưởng chừng không bước được nữa. Chân mỏi nhừ, vai nặng trĩu và Tà Chì Nhù kia còn không biết lúc nào tới nơi. Cuối cùng đỉnh núi đã xuất hiện, mọi cảm xúc như được vỡ òa, chúng tôi được ngắm nhìn núi rừng bao la.
Lưu lại khoảnh khắc chạm đỉnh
Thời khắc đó chúng tôi đã ghi dấu thêm cho mình một hành trình mới của tuổi trẻ. Sống trọn một quãng đời đầy nhiệt huyết và ngập tràn đam mê.
Vẫn sẽ còn những chuyến đi của những ngày tới. Mỗi cuộc du hành đều để lại những kỉ niệm rất riêng biệt. Và...Tà Chì Nhù đối với tôi, hơn cả một lần trekking mạo hiểm. Đối mặt với thiên nhiên rộng lớn, với khó khăn đầy hiểm nguy, tôi cảm thấy mình bé nhỏ vô cùng giữa bao la mây trời, mọi thứ đều ngưng đọng lại và bồng bềnh khi tự do tự tại. Tôi thật sự tự do. Và bạn cũng sẽ tìm thấy điều gì đó cho riêng mình khi đứng ở đây, tại Tà Chì Nhù. Tôi tin chắc như vậy.