Tháng Ba, nhớ về quê cha đất Tổ!
"Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba
Khắp miền truyền mãi câu ca
Nước non mãi nước non nhà ngàn năm."
"Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba"
(Ảnh: TTXVN)
Cứ mỗi khi bài ca này xuất hiện ở khắp các trang báo là tim tôi lại dâng lên xúc cảm lâng lâng. Tôi nhớ dáng bà tôi lưng còng đứng ngoài đầu cổng nói chuyện với bạn già. Tôi nhớ những ngày mưa phùn rét nàng Bân ủ mình trong chăn ấm nghe kể chuyện ngày xửa ngày xưa. Tôi nhớ cả những buổi trưa lũ trẻ chúng tôi trốn người lớn, theo các anh chị trong làng ra bờ ngòi hái rau dớn, bắt tôm tép. Tôi nhớ những ngày theo mẹ lên đồi hái chè, ngồi chơi đồ hàng dưới tán cọ xanh mát. Và tôi nhớ hồi nhỏ, mẹ thường đưa chị em tôi đi Đền Hùng vào mỗi dịp xuân sang. Chúng tôi lúc đó, cứ được đi chơi là háo hức lắm, leo gần 500 bậc lên Đền Thượng mà chẳng biết mệt mỏi là gì… Đó là cả một bầu trời thương nhớ và luôn in sâu trong trái tim tôi, một người con của đất Tổ.
Ai cũng mong được một lần về đất Tổ, thành kính dâng hương
Tôi sinh ra ở Phú Thọ, nơi đất Tổ vua Hùng. Năm 10 tuổi tôi theo bố mẹ vào Nam sinh sống. Từ đó tôi xa quê! Nhà tôi cách Đền Hùng không xa. Sau này, cứ mỗi khi có dịp về thăm quê, xe đến khu vực núi Nghĩa Lĩnh là cảm giác như đã đến nhà. Những chuyến về quê ít ỏi ấy tôi gom cho mình những kỷ niệm đẹp nhất, cất vào kho ký ức để rồi mỗi tháng Ba về lại ngẩn ngơ nhớ và yêu hơn nơi cha mẹ tôi đã gặp nhau, yêu thương và ươm mầm cho tôi ra đời.
Cứ về đến khu vực núi Nghĩa Lĩnh là cảm giác như đã đến nhà
Tháng Ba về, lễ hội Đền Hùng - ngày hội lớn của cả nước diễn ra. Ngày mà những người con đất Việt dù ở phương trời nào cũng đều hướng về vùng đất cội nguồn. Tôi cũng như bất cứ người con mang dòng máu Rồng Tiên nào đều mong được một lần lên đỉnh Nghĩa Lĩnh để thành kính dâng hương thơm, tri ân tiên tổ. Đi hội Đền Hùng đông đúc, xe và người hàng nối hàng từ ngoài đường lớn lên tận đỉnh núi, vậy mà ai cũng háo hức vui tươi. Điều tôi thích nhất khi dự hội là được xem những trò chơi dân gian như nấu cơm thi, thi gói bánh chưng, nghe hát xoan, hát ghẹo… Và cả đi hội chợ để ngắm những món hàng đủ màu sắc, thưởng thức đặc sản quê nhà.
Trẩy hội Đền Hùng nhớ về tổ tiên
Tôi cũng nhớ cả những lần về thăm quê vào dịp Tết Nguyên Đán. Du xuân, chúng tôi cùng nhau đi lễ Đền Hùng. Không đông đúc, chen lấn như khi đi trẩy hội tháng Ba, tôi có thể thoải mái leo từng bậc đá lên đỉnh Nghĩa Lĩnh, vừa đi vừa ngắm cây lá đâm chồi nở hoa, nghe tâm hồn nhẹ tênh như cơn gió. Trên đường du xuân, tôi cũng đến Đền Quốc Mẫu Âu Cơ – nơi hội tụ những huyền tích về người mẹ của muôn dân, là điểm đến trong hành trình về với nguồn cội của con cháu Lạc Hồng.
Đền Mẫu Âu Cơ cũng là nơi để tưởng nhớ đến cội nguồn tổ tiên
Đối với tôi, về dự lễ giỗ Tổ cũng là về thăm quê cha đất mẹ, về với cội nguồn tổ tông. Tôi không sống tại nơi mình sinh ra, nhưng trong tâm trí luôn có hình ảnh quê hương. Từ những câu thơ, lời hát, từ những bài văn tôi học… tất cả đều đậm sâu hình bóng về cội nguồn, về niềm tự hào là con Lạc cháu Hồng được sinh ra trên đất Tổ vua Hùng.
Những hình ảnh về nguồn cội luôn in đậm trong tim tôi
Tháng Ba về, tôi lại nhớ những ngày được thong dong dạo bộ quanh làng, gặp ai cũng là người quen người nhà. Những câu chào, câu hỏi thăm từ làng trên xóm dưới cũng đủ vui cả ngày dài. Tôi lại nhớ những buổi cùng bà tôi ra vườn hái những mớ rau non mởn, nấu bát canh tập tàng ăn mát ngọt chẳng quên. Tôi thích ngồi xem bà têm trầu, nghe mùi ngai ngái của trầu cau, nghe cả nụ cười móm mém của bà.
Tôi nhớ cả con đường làng quanh co bên những ngọn đồi nhấp nhô
Tháng Ba về, tôi lại nhớ Phú Thọ quê tôi sơn thủy hữu tình. Những nương chè xanh mướt, những tán cọ xòe ô vươn lên đón nắng mưa. Nơi đó có dòng sông Hồng ngày đêm mang phù sa bồi đắp cho đất thêm tốt tươi. Nơi có đầm Ao Châu 99 ngách, được ví như Hạ Long của Phú Thọ; có Ao Giời – Suối Tiên ngày đêm nước đổ xuống bãi sỏi ngũ sắc giữa rừng. Nơi có vườn quốc gia Xuân Sơn với vẻ đẹp hoang sơ tự nhiên cùng hệ động thực vật phong phú…
Phú Thọ quê tôi bạt ngàn chè xanh
Đầm Ao Châu với 99 ngách nước đan xen vào các hòn đảo
Quê cha đất mẹ tôi đẹp như gấm như hoa, thế nên những lần ít ỏi được về thăm quê, tôi ráng đi cho đã đôi chân, ngắm cho đã cảnh quê hương thanh bình để gom lại làm thương nhớ, để đi và trở về!