share-arrow show-more-arrow watch101-hotspot instagram nav dropdown-arrow full-article-view read-more-arrow close email facebook w image-centric-view newletter-icon pinterest search thumbnail-view twitter view-image wondersauce
TEXT VIEW Article views bubble
IMAGE VIEW Article views bubble

Trung Hoa bên ngoài cửa sổ


ADVERTISEMENT

45 ngày là quãng thời gian tôi lưu lạc ở Trung Hoa, 4500 km là quãng đường tôi đã đi qua. Hầu hết những chặng đường đó đều trên chuyến tàu hỏa đi dọc nước Trung Hoa, nó dài và lâu đến nỗi tôi vẫn thường đùa rằng nó chiếm phần lớn cuộc đời tôi. Là đất nước rộng lớn thứ 3 thế giới, để đi dọc đất nước này, tôi mất hơn 120 tiếng đồng hồ trên xe lửa, đó cũng là thời gian để tôi có dịp chiêm ngưỡng vẻ đẹp kỳ vĩ của đất nước nổi tiếng này qua khung cửa sổ.

Trong bất cứ thời điểm nào, Trung Hoa đều là cái tên thường được nhắc đến, cũng là một yếu tố quan trọng trong lịch sử và kinh tế thế giới. Ngày nay, Trung Hoa vẫn thường được người ta biết đến như một quốc gia đông dân nhất với nền kinh tế đang bành trướng mạnh mẽ, quốc gia tập hợp những lao động giá rẻ và khu công nghiệp khổng lồ của những tập đoàn công nghệ quốc tế. Tuy nhiên, trải dài trước mắt tôi qua khung cửa sổ xe lửa mờ mờ ảo ảo là một Trung Hoa được bao phủ bởi những dãy núi hùng vĩ đến kinh ngạc, là những ngôi làng thanh bình đầy hoa cỏ dại, là khu rừng đá khổng lồ được đưa vào nhiều bộ phim điện ảnh. Mỗi lần vượt qua những tầng hầm là những lần các dòng suối, thác nước đẹp như tranh vẽ lần lượt hiện ra khiến tôi mê mải nhìn ngắm, như đứa trẻ nhỏ lần đầu tiên lạc vào xứ thần tiên vậy. Thoảng hoặc khi tàu hỏa cập bến, tôi hay nhoẻn miệng cười khi nhìn thấy các khu ổ chuột xập xệ hiện ra, lẫn vào những tòa cao ốc đồ sộ hiên ngang giữa bầu trời, vì hình ảnh đó đưa tôi lại về thực tế một Trung Hoa đang rũ bỏ chiếc áo truyền thống, thể hiện tham vọng hướng tới tương lai của mình.

Thành thật mà nói, trong chuỗi ngày rong ruổi xuyên suốt đất nước này, tôi đã trải qua những cung bậc cảm xúc tột cùng nhất cuộc đời. Đó là những nụ cười vui vẻ bên bạn bè mới, đó là nụ cười tự hào hạnh phúc khi nhìn thấy học sinh của tôi cải thiện hàng ngày, đó là những giọt nước mắt buồn bã khi chia ly, đó là những lần tôi uất ức đến phát khóc vì những khó khăn tôi phải trải qua. Không đâu như Trung Hoa, một đất nước kì lạ mà bạn có thể gặp những con người cực kỳ thô lỗ, rồi những con người cực kỳ tốt bụng cùng một lúc. Mới đó thôi, bạn có thể than thở, bực mình rằng không đâu làm bạn gặp khó khăn và rắc rối như vậy, vậy là vài phút sau bạn lại có thể gặp vài người tử tế hết lòng giúp đỡ bạn dù họ và bạn không nói cùng một ngôn ngữ. Trung Hoa có thể được ví như một người con gái kì lạ bí ẩn mà luôn làm bạn bất ngờ mỗi ngày, và bạn tự nhủ rằng có thể cả đời này bạn cũng không thể hiểu hết cô gái. Đối với tôi, du lịch Trung Hoa không phải để hiểu, không phải để tận hưởng, mà chính là để yêu. Và giây phút nàng chạm đến trái tim tôi, chính là hình ảnh kỳ diệu của nàng qua khung cửa sổ tàu hỏa những ngày tháng ấy.


ADVERTISEMENT