Tips & Advice Những khuyết điểm làm nên một giá trị đích thực
Khuyết điểm trên cơ thể chưa bao giờ là lỗi, làm cho bản thân nhiều khiếm khuyết mới là lỗi.
''Tôi không là quái vật, tôi là con người''
Có một thời gian, ''cơ thể con người'' là một đề tài thú vị trong mọi cuộc trò chuyện, và #stopbodyshaming trở thành một xu hướng trong xã hội. Chúng ta lên án rất nhiều những hành vi xúc phạm, thiếu văn hóa thậm chí có cả bạo lực xung quanh đề tài này, bởi chúng không chỉ làm đau thể xác mà hơn hết tác động tiêu cực đến đời sống tinh thần. Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, liệu bạn đã yêu bản thân đủ nhiều để có thể mạnh mẽ bảo vệ nó thay vì trốn tránh rồi tự làm hại mình? Câu nói ''I’m not a monster, just a human'' thật ra nên để nói với chính mình. Chúng ta nhạy cảm với những lời nói đôi khi chỉ là bâng quơ thôi, vì cơ bản ta ý thức được sự hiện diện của ''khuyết điểm'' trên cơ thể, bản thân ta cũng không hài lòng về nó, vậy có phải bạn cũng đang tự #bodyshaming chính mình?
Ta cứ khăng khăng rằng mập là khuyết điểm, mụn là khuyết điểm, thấp bé hơn mọi người là khuyết điểm, v.v… Nhưng không, không có một tiêu chuẩn nào ''rập khuôn'', một bản dạng con người để chúng ta soi vào đó xem mình có ''bình thường'' hay không. Chúng ta khác nhau mới hình thành nên xã hội, thử nghĩ một cộng đồng ai cũng giống như ai ''đẹp đẽ một khuôn y đúc'' chẳng phải rất đáng sợ sao? Bạn ơi, mình nghĩ ''đáng yêu'' một chút nhé, mũm mĩm vì bạn yêu đồ ăn mẹ nấu, bạn giống bố nên thấp bé một tí hay trên mặt nhiều mụn là vì bạn đang trưởng thành hơn đó. Đôi khi bản thân bị ám ảnh bởi việc khác với mọi người rồi tự thổi bùng mình thành ''monster'' mà quên mất đó là điều bình thường ở một con người.
''Tôi mến những vệt tàn nhang trên má người yêu cũ''
Người ta thường hiếu kỳ về quan niệm cái đẹp trên thế giới như: người Châu Á thích làn da trắng, mắt to, hai mí; ở Châu Âu chuộng màu da bánh mật, cơ thể chuẩn người mẫu, mũi cao; v.v… rồi lại tự xét bản thân kém bao nhiêu so với những ''tiêu chuẩn'' đó. Thực chất, những thông tin này chỉ mang tính biểu trưng, vì mỗi cá nhân, mỗi tâm hồn, mỗi ''gu về cái đẹp''. Nó thuộc về phạm trù của cảm xúc nhiều hơn là lý thuyết, được đánh giá ở tâm hồn và bằng con tim chứ không phải qua bề ngoài hay bởi lý trí. Nếu bạn mến một ai đó thì họ mập hay ốm, cao hay gầy, xấu hay đẹp đều không đáng để tâm. Khi bạn yêu một ai đó, tất cả về người ấy đều rạng rỡ trong mắt bạn, kể cả những khuyết điểm cũng trở nên đặc biệt trân quý. Tôi có cô người yêu cũ, lần đầu gặp gỡ tôi bị thu hút bởi những vệt tàn nhang trên má cô ấy. Chúng mờ nâu dưới nắng rám của trời chiều, còn cổ cười rực cháy hết tâm hồn tôi. Đến giờ tôi vẫn nhớ những lần mình nhặng xị chỉ vì cổ cố tình che đi những vệt nâu trên mặt, thật trẻ con. Qua một thời gian dài, tôi trưởng thành, cô ấy mạnh mẽ hơn, giữ về nhau những kỷ niệm đẹp và riêng tôi vẫn mến những vệt tàn nhang trên má người tri kỷ, nay không còn lớp phấn che đi.
Bạn thấy đấy, về cảm xúc thì không có một quy tắc nào cho cái đẹp, những thứ ta cho là khuyết điểm lại trở thành điều đặc biệt trong mắt người khác. Chắc chắn rằng ta vẫn hiện hữu trong nỗi nhớ của ai đó thật sự yêu quý, trân trọng ta, đơn giản vì đó là chính ta mà thôi.
''Cơ thể này là món quà vô giá bố mẹ dành cho con''
Bạn đã thử nghĩ tại sao mình được sinh ra với cơ thể là một con người? Đã khi nào bạn thấy mình may mắn hơn rất nhiều người, vì sinh ra đã được một cơ thể lành lặn? Người ta nói kiệt tác đep nhất trên thế gian, là một cơ thể sống và thành quả tuyệt vời nhất chính là sinh ra một cá thể sống. Chúng ta có mặt trên đời là nhờ bố mẹ, hình hài này là món quà vô giá nhất của cuộc đời họ. Không có lý do gì để ta từ chối tình yêu thương lớn lao từ gia đình, họ cho ta dáng hình và sự sống, nhiệm vụ của ta là trân trọng và khiến bản thân mình tốt hơn mỗi ngày. Không ai sinh ra đã hoàn hảo, nếu hoàn thiện ngay từ đầu thì sống để làm gì? Về cơ bản ai cũng như ai, con người sống trên đời để biết nỗ lực kiến tạo chính mình, khẳng định giá trị bản thân. Tôi vừa thương vừa giận những đứa con dại dột, chỉ vì tự ti về cơ thể mà làm hại bản thân. Tôi biết có những lúc cảm xúc rơi vào ngõ cụt, nhưng hãy nhìn lại tình yêu thương của bố mẹ bạn. Để có được bạn ngày hôm nay, họ đã đánh đổi rất nhiều. Tại sao lại để những hy sinh đó trở thành lãng phí? Chớ nghĩ chi xa xôi, hãy biết ơn vì hôm nay vẫn được sống, được ăn ngon, mặc đẹp, được bận rộn, được cười thật tươi và được yêu thương thật nhiều.
Cơ thể mình là một nguồn loại năng lượng tỏa sáng
Có giai đoạn tôi rất ngại về chiều cao quá khổ của mình, đến nỗi luôn cố tình cúi thấp người để được trông nhỏ nhắn. Nhưng về sau, tôi nhận ra mình đã quen với nó, cảm giác khá hay ho khi chấp nhận và tự hào về ''khuyết điểm'' của mình. Ai cũng sẽ trải qua khoảng thời gian như thế, điều bạn cần là thấu hiểu để biết được mình kỳ vọng gì ở bản thân. Từ đó, kiên cường cho điều mình muốn, trở thành một bản thể tuyệt nhất của chính mình. Tôi luôn quan niệm bất kỳ ai cũng có một ''kho báu tiềm ẩn'' trong tâm hồn và bản thân thật sự bị thu hút bởi những người tự tin về vẻ đẹp của riêng họ. Tôi có những người bạn ''quá cỡ'' đam mê nhảy nhót và cách họ ''enjoy'' cơ thể mình theo từng nhịp bass trên nền nhạc khiến tôi muốn lao vào hết mình cùng họ. Bất kể ai cũng có quyền được trở nên đẹp hơn, thậm chí tôi xem điều này là yếu tố cơ bản để sống một cuộc đời hạnh phúc. Vì thế đừng ngần ngại hay giấu giếm bản thân, thay vào đó hãy mạnh dạn rộng mở, cho mình cơ hội được tiếp xúc, được trải nghiệm, được yêu và được đau, vì sống là tận hưởng hết mình. Khi đó bạn rạng rỡ nhất!
Chúng ta không thể biết đại dương rộng bao nhiêu, nếu không tìm đến biển cả. Thế giới chỉ nhỏ bé khi bạn nhốt mình trong căn phòng. Và con người là vô hạn, chỉ khi không sống nhờ vào ánh mắt của kẻ khác. Mỗi người mang một trị giá riêng, chúng ta hơn nhau ở chỗ làm nên giá trị cho chính mình!