Ở đất Hưng Yên, có cúc chi tỏa vàng như nắng
Người ta hỏi nó Hưng Yên có gì chơi. Nó chỉ lặng lẽ lục trong ổ cứng dăm tấm hình gửi lại. Người ta bất ngờ, ở Hưng Yên có chỗ đẹp như thế này cơ à. Nó chỉ cười, xem tiếp file chụp hình còn nguyên trong máy từ hồi đó. Cả một trời hoa cúc, phủ vàng cả màn hình laptop đang sáng trong đêm.
Cả một trời hoa cúc ngày đông
Cũng là một đợt cuối năm như thế này, lạnh lẽo và ảm đạm. Cũng là một ngày cuối tuần rảnh rang, muốn tìm một nơi để xả hơi, lấy cảm hứng cho công việc viết lách hàng ngày. Lôi chiếc máy ảnh đã nằm im từ trong túi ra ngắm nghía, vừa hay có cuộc gọi tới của nhỏ bạn “Về quê tao không?”.
Về quê của nhỏ chỉ là một nơi cách Hà Nội chừng 30 cây số, mất không tới một giờ chạy xe máy, khác hẳn với vùng quê miền Trung xa xôi của nó. Hai tay nắm chặt lấy tay lái trong cái lạnh căm, gió ào ào trên quốc lộ. Cỡ một tiếng thì tới nơi, và đúng là không phí công tới đây, đẹp quá!
Đúng là không phí công tới đây, đẹp quá!
Nơi này không phải điểm du lịch nào nổi tiếng cả. Không có dịch vụ, không có hàng quán, Nghĩa Trai (Văn Lâm, Hưng Yên) đơn thuần là một thôn quê nhỏ, chuyên nghề trồng cúc chi làm thuốc từ hàng trăm năm nay. Để có được vụ thu hoạch này, người ta sẽ phải mất 6 tháng chăm sóc cẩn thận, và ngay cả việc hái hoa cũng cần phải nhanh chóng, đúng thời điểm, đủ để thấy sự tỉ mỉ trong vô vàn khó khăn của người nông dân nơi này.
Một thôn quê nhỏ, chuyên nghề trồng cúc chi làm thuốc từ hàng trăm năm nay
Cúc chi thân mảnh, chẳng kiêu sa hay tỏa hương đậm đà như những loài hoa trưng bày thường thấy, nhưng từng bông tròn tụ lại như quả cầu nhỏ lại mang vẻ thuần khiết, bình dị khôn nhường. Và nếu chẳng nói ra, chắc hiếm người biết được cúc chi chính là loài hoa được nhắc đến trong “bộ tứ” tùng - trúc - cúc - mai quý giá từ bao đời nay.
Lang thang đến từng luống hoa chăm chú quan sát mấy cô mấy dì làm việc, nó được được người ta tận tình chỉ cho cách thu hoạch hoa khéo léo, nghe họ trải lòng về những khó khăn nhưng luôn hạnh phúc với công việc yêu thích, được kể cho nghe về sự tích của cúc chi, về nghề thuốc truyền từ đời này sang đời khác ở Nghĩa Trai. Một bông cúc chi có thể thanh nhiệt, giải độc, và một bông cúc chi cũng chứa đựng cái tâm của người Nghĩa Trai hiền hậu.
Một bông cúc chi cũng chứa đựng cái tâm của người Nghĩa Trai hiền hậu
Nó cứ thế dành cả ngày ở Nghĩa Trai, nơi gia đình của nhỏ bạn cùng mọi người trong thôn cần mẫn làm việc. Cùng cười, cùng nói, cùng làm việc, cùng sẻ chia miếng bánh chén trà lúc nghỉ ngơi như những người thân trong gia đình. Những ngày lang thang giữa đồng cúc chi trong ký ức bỗng ùa về, một kỷ niệm đẹp thôi thúc bước chân quay lại nơi đó.
Một kỷ niệm đẹp thôi thúc bước chân quay lại nơi ấy
Bất giác, nó nghĩ đến một vườn cúc vàng ươm, một căn nhà nhỏ và một cụ bà móm mém đang ngồi đan len trước hiên nhà. Có thể lắm chứ, một ngày nào đó nó sẽ có cho riêng mình một vườn cúc chi, chốn bình yên nó gọi là Nhà.